Bên ngoài U Tuyền, một thân ảnh che mặt lắc mạnh xuống núi, đáp xuống bên cạnh Miêu Nghị, lột ngụy trang xuống, chính là Yên Bắc Hồng.
Miêu Nghị mỉm cười:
– Yến Đại ca, cực khổ rồi, trình diễn không tệ.
Yến Bắc Hồng lắc lắc đầu, quan sát đánh giá Miêu Nghị từ trên xuống dưới một hồi, ánh mắt có chút phức tạp, cuối cùng từ từ nghiêng đầu nhìn về tinh không im lặng.
Miêu Nghị bị ánh mắt quan sát của hắn cảm thấy không được tự nhiên, kỳ quái hỏi:
– Yến Đại ca có tâm sự?
– Ai!
Yến Bắc Hồng than thở một tiếng.
– Lão đệ, ngươi thay đổi rồi.
– Sao…
Miêu Nghị sửng sốt, không rõ là trông mình như thế nào, liền sờ lên mặt, trong lòng hơi động, ý thức được cái gì, nhưng lại nghĩ một đằng nói một nẻo, cười nói ha ha:
– Hay là đã lộ vẻ già nua có tuổi rồi sao? Theo lý thuyết, dựa vào tiến độ tu vi của ta cũng không quá rõ ràng chứ?
Yến Bắc Hồng liếc xéo mắt, lãnh đạm nói:
– Ngươi càng chơi càng lớn rồi, ta thấy được hai chữ “Dã tâm” từ trong mắt của ngươi.
Miêu Nghị cười khổ nói:
– Yến Đại ca nói đùa rồi, tình huống của ta không phải ngươi không biết, sở dĩ thiết đặt cục này, huynh đệ cũng là bị ép bất đắc dĩ, ta không giết bọn họ, bọn họ liền giết ta, ta chỉ có thể là phản kích! Chẳng lẽ Yến Đại ca không phải như thế sao? Lúc Yến Đại ca bị ép vào tuyệt cảnh, làm sao không phải là thà chết liều mình đánh, chứ không nguyện chịu khuất nhục. Thật ra hai huynh đệ chúng ta đều giống nhau, đều là thân bất do kỷ.
– Không giống nhau!
Yến Bắc Hồng bác bỏ không chút lưu tình.
– Ta không nguyện bị ước thúc là bởi vì chí ở bốn phương, còn ngươi không nguyện bị ước thúc lại là chí tại thiên hạ, giữa hùng tâm và dã tâm vẫn có khác biệt!
– Chí tại thiên hạ?
Miêu Nghị cười ha hả, xòe hai tay ra, tỏ vẻ biết nói như thế nào đây.
– Làm sao có thể? Chỉ bằng thực lực của ta thì lấy cái gì đặt chí tại thiên hạ?
Yến Bắc Hồng.
– Biết rõ Doanh gia bày ra bẫy rập, còn dám cứng đối cứng, cho dù được như ý thì sao, sau đó thì sao? Chuyện xảy ra không sợ hậu quả một chút nào, giống như nội tình này, thực lực ngươi còn nhỏ sao? Ngay cả Bạch Phượng Hoàng, khắp thiên hạ ai ai cũng đều thèm thuồng, mà cũng nghe theo hiệu lệnh của ngươi, ngươi có được nhiều thứ không đơn giản, e rằng mọi thứ trong tay nàng đã rơi vào tay ngươi rồi? Lão đệ, dựa vào thực lực hiện hiện của ngươi, ta không biết nội tình của ngươi là từ đâu đến, có lẽ bây giờ ngươi còn có thể tự kiềm chế, một khi trong tay ngươi nắm đủ thể lực khổng lồ, ngươi còn có thể cam tâm đành hạ người sao? Huống chi ngươi vốn không phải là người có thể dễ dàng nhận thua! Lão Yến ta tuy là thô thiển, cũng không thông minh, hợp ý vừa mắt nhưng không hồ đồ, do đó cũng không dễ dàng kết giao bằng hữu, bởi vì có thể cảm nhận được tốt hay xấu, có thể giao du tất nhiên là hợp ý, năm đó tâm thái của ngươi như thế nào, giờ này tâm thái ngươi ra sao? Ngươi có thay đổi hay không… Điều này trong lòng ngươi rõ nhất, cũng không cần giải thích gì với ta.