Trước mắt Giang Tuyết Tình, Tiểu Vân Liên là một con sông lớn chảy từ giữa hư không, nước sông cuốn đi một số ngôi sao như bùn đất giữa sông chảy theo dòng. Trong đó có nhiều hỗn độn tự nhiên nhuộm đục nước sông.
Sông lớn chảy xiết xuyên qua vách Tiên giới, phun ra hơi thở ma khí, chắc chảy đến ma giới.
Tiểu Vân Liên nhìn đằng trước:
– Chỗ đó có người câu cá kìa!
Tiểu Vân Liên cười nói:
– Người đó thật lạ, ngồi trên không trung, dây câu rũ xuống nước, không có lưỡi câu thì làm sao câu cá?
Trên bầu trời mặt sông, một lão nhân đầu đội mũ ngồi xếp bằng thả câu, dây câu cách mặt nước hơn trượng, bên dưới không có lưỡi câu, không có cá. Hai nữ hài tử rất ngạc nhiên.
– Ha ha ha ha ha ha! Hai tiểu công chúa không biết, lão hủ không câu cá mà đang câu long chủng.
Lão nhân cười nói:
– Lão hủ muốn câu long chủng bơi trong Đại La Thiên, nghe nói trong Đại La Thiên có chân long biến ảo khó dò. Tuy không là Tiên Đế nhưng có uy nhiếp Tiên Đế, áp lực đè vũ trụ. Long chủng này là món ngon hiếm có, nếu lão hủ dùng dây câu, mồi câu sẽ bị chân long cảm giác được. Không dùng lưỡi và mồi câu, để long chủng tự động mắc câu. Nhìn xem, bây giờ hai long chủng đã tự đến.
Giang Tuyết Tình biến sắc mặt, tiến lên trước một bước, khẽ quát:
– Là tinh quái gì? Không mau mau hiện hình?
Lão nhân cười phá lên:
– Ha ha ha ha ha ha!
Thân hình lão nhân cong lại rồi duỗi ra, vang tiếng nổ điếc tai. Lão nhân biến thành gấu đen đỉnh thiên lập địa đứng trên mặt sông, con mắt như hai vầng mặt trời rực cháy, đuôi cánh giương rộng.
Lão nhân lạnh lùng cười:
– Phi Hùng Đạo Nhân xin kính chào hai tiểu công chúa Đại La Thiên, bây giờ hai tiểu biểu tình đã chủ động mắc câu.
Phi Hùng Đạo Nhân lao xuống, thực lực rất cao minh, là yêu ma đẳng cấp Tiên Quân. Phi Hùng Đạo Nhân tấn công, cần câu nhếch lên hất con sông lớn bay lên, vô số ngôi sao như hạt cát bay hướng hai nữ hài tử.
Giang Tuyết Tình lùi lại một bước, lấy La Thiên Khánh Vân ra. Tiểu Vân Liên thò tay vào La Thiên Khánh Vân, hai nữ hài tử lấy hai kim long giản ra, người kia lấy một đóa sen năm sắc.
Vân Liên sử dụng sen năm sắc, không chỉ thế, mấy chục vạn dặm trên dưới sông lớn, hà quang năm màu bay lượn. Bất cứ công kích nào cũng không thể xâm nhập vào hoa sen.
Giang Tuyết Tình giang chắp tay lại, hai kim long giản hóa thành kim long giao nhau. Máu rơi như mưa trong không trung.
Phi Hùng Đạo Nhân hét to, nửa người rơi xuống, nửa người khác bay lên, đôi cánh vỗ đập lao đi.
Phi Hùng Đạo Nhân liều mạng chạy trốn, ngoái đầu thấy hai nữ hài tử không truy sát mà mò ra một cái đỉnh to từ trong La Thiên Khánh Vân hút nửa khúc mình Phi Hùng Đạo Nhân vào đỉnh, dùng hỗn độn hỏa nấu, định nướng ăn bên bờ sông.
Phi Hùng Đạo Nhân trừng muốn rách khóe mắt thầm nghĩ:
– Đáng hận, thù này không báo thề không làm gấu!
Phi Hùng Đạo Nhân định điều dưỡng một đoạn thời gian lại đến tìm hai nữ hài tử báo thù. Đột nhiên đằng trước có ánh sáng bảy sắc dâng lên, một con khổng tước to bay lượn trong ánh sáng, há mồm định hút sinh linh trong thiên địa.
Khổng tước hút một hơi, trăm vạn dặm không còn người hoặc vật, tất cả bị hút vào bụng. Khổng tước hút sạch tiên sơn, linh căn, tiên khí tiên dịch.
Phi Hùng Đạo Nhân mừng rỡ vội bay lại.
– Thì ra là Khổng Thánh lão huynh!
Phi Hùng Đạo Nhân nói:
– Khổng Thánh lão huynh hãy dừng bước, có biết chuyện nữ nhi của Huyền Thiên giáo chủ ra ngoài du lịch không?
Khổng tước khép cánh biến thành Đạo Nhân mắt dài nhỏ, khoác y phục bảy sắc.
Khổng tước trả lời:
– Có nghe nói, mấy hôm trước đồn ầm ĩ. Ta và Huyền Thiên giáo chủ có thù, năm xưa ta vừa xuất thế không lâu, đang ăn thịt người. Tình cờ xe giá của Huyền Thiên bay qua, suýt bị Phù Lê Nguyên Quân bắt giữ. Ta đang định tìm nữ nhi của hắn tính sổ, nhưng không biết người đó ở đâu. Phi Hùng hiền đệ, ngươi bị thương, hay đã đấu với nữ nhi của Huyền Thiên rồi?