Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu bỗng ra lệnh rồi lao tới chỗ Dương Thanh đầu tiên.
Dương Thanh cố chịu cơn đau khi trái tim bị gặm nhấm, anh ngước đôi mắt đỏ ngầu lên, trong mắt tràn ngập sát khí.
Anh gần như nghiến răng: “Nếu các người chán sống thì tôi đành giúp vậy!” | Sự điên cuồng của cổ trùng Vô Tâm khiến anh đau đến mức không muốn sống, nhưng cũng kích thích cơ thể của anh, khiến máu anh chảy nhanh hơn, đồng thời còn có một cơn giận không tên khiến huyết mạch cuồng hóa của anh phát huy triệt để hơn nữa.
Khí thế đáng sợ lan ra từ người anh.
Anh bỗng giơ một tay lên, ngay sau đó, một cao thủ của Dược Vương Cốc cũng lao đến. Anh chợt hạ tay xuống.
“Rầm!”
Anh đấm thẳng vào ngực cao thủ Dược Vương Cốc đó, sau khi tiếng xương gấy vang lên, đối phương lập tức bay xa mười mấy mét.
Cơ thể đối phương còn chưa chạm đất thì sức sống đã biến mất rồi.
Những người còn lại của Dược Vương Cốc đều sững sời Sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Dương Thanh, những cao thủ Dược Vương Cốc đang vô cùng tự tin bỗng cảm thấy hơi tuyệt vọng.
Cao thủ vừa bị Dương Thanh giết đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, có thực lực xếp thứ hai trong số họ.
Nhưng cao thủ lợi hại như thế mà vẫn không chịu nổi một đòn từ Dương Thanh, bị giết ngay tức khäc, có thể tưởng tượng được sức chiến đấu của Dương Thanh lúc này đáng sợ tới mức nào.
“Các người đều đáng chết!”
Mặt Dương Thanh đỏ ngầu, anh nói bằng giọng khàn đặc.
Anh bỗng giậm mạnh chân, cơ thể anh chợt biến mất với tốc độ nhanh như chớp.
“Giết!”
Sau khi quát lên một tiếng, anh lại xuất hiện, võ một chưởng vào đầu cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong kia.