– Cái gì? Bệ hạ? Nhiếp Vân bệ hạ?
Dong binh tên là Tào Đan giật mình run rẩy vài cái, thiếu chút nữa hắn sợ tới mức bất tỉnh.
Bản thân mình lại dám ngăn cản hoàng đế bệ hạ đi vào trong phòng, lá gan của mình cũng quá lớn rồi…
– Bệ hạ thật sự quá tốt tính, bị Tào Đan cản thậm chí không có quát mắng một câu.
– Đây mới là phong phạm cao thủ nên có, cao thủ sẽ không giống như những kẻ trang bức, dựa vào trang bức tìm mặt mũi.
– Đúng thế, ngươi vừa rồi có nhìn thấy không? Bệ hạ đã cười với ta, cao thủ tuyệt thế như vậy lại cười với ta, có phải nói rõ ta có căn cốt thanh kỳ, có thiên phú tu luyện?
– Ngươi đang tự kỷ sao, căn cốt thanh kỳ, chẳng lẽ ngươi muốn nói mình là thiên tài vạn năm có một hay sao?
– Ân, ngươi nói rất đúng, thật sự đáng cân nhắc…
…
Nhiếp Vân đi vào phòng, đám dong binh bên ngoài lập tức sôi trào như nước sôi.
Nhiếp Vân chính là nhân vật làm nên kỳ tích trong mắt người khác, một người đấu với một hoàng thất, hơn nữa cũng thành công biến thành hoàng đế đế quốc bệ hạ, đã sớm là thần tượng của vô số người, thần tượng như thế hòa ái xuất hiện trước mặt bản thân, bọn họ không dám tin tưởng và có cảm giác sắp phát điên lên.
– Nhiếp Vân, ngươi tới…
Trong phòng, Thiết Lan nhìn thấy thiếu niên xuất hiện liền lên tiếng.
– Ta tới muốn hỏi một chút về việc phụ mẫu của các, các ngươi có biết tin tức mới hay không?
Nhìn thấy đám người Thiết Nham sợ hãi như thế, Nhiếp Vân tùy ý ngồi xuống ghế và lên tiếng hỏi thăm.
Thiết Nham dong binh đoàn bắt đâu tìm kiếm tung tích phụ mẫu hắn vào một tuần trước, có lẽ có được tin tức kỹ càng nhất.
Đối với chính mình mà nói, đừng nói làm cái gì hoàng đế bệ hạ, cho dù cho mình đột phá tiến vào Tạo Hóa Bí Cảnh cũng kém hơn thân nhân bên cạnh mình.
Sau khi sống lại, hắn coi trọng nhất chính là thân nhân, thân nhân bình an mới là động lực và là căn bản của bản thân.
– Thật sự có một chút tin tức nhưng còn chưa dám xác định.
Thiết Nham do dự một chút và nói ra.
Sau khi Thiết Nham dong binh đoàn nhận được tin tức hơn nữa phái người chứng thực là đúng, dù sao, rất nhiều tin tức cho dù biết nhiều hơn nữa nhưng không thể chứng minh là đúng thì nó không phải sự thật.
– Chưa dám xác định? Nói nghe một chút!
Nhiếp Vân nhướng mày một cái.
– Là như thế này, người của chúng ta chuyên môn điều tra ngày phụ mẫu của ngươi mất tích có yêu thú phi hành qua lại hay không, trải qua thẩm tra chúng ta phát hiện một chút mánh khóe, chỉ là…
– Ân?
– Chỉ là yêu thú phi hành bay theo lộ tuyến Tử Quỳnh sơn mạch, hơn nữa là phương hướng của Thần Thánh đế quốc… Cho nên ta mới cảm thấy kỳ quái, cảm thấy tin tức này không xác định…
Thiết Nham nói ra.
Tử Quỳnh sơn mạch là nơi yêu nhân tụ tập, yêu nhân bất hòa với nhân loại, thương khách qua lại các nơi cũng không dám đi vào trong Tử Quỳnh sơn mạch, mà yêu nhân vãng lai cũng không dám xâm nhập Thần Thánh đế quốc!
Đi từ Tử Quỳnh sơn mạch tiến vào Thần Thánh đế quốc, nói ra cũng không có người nào tin tưởng!
Rốt cuộc là cái gì, chẳng lẽ yêu nhân đã hòa thuận với nhân loại hay sao?
– Lần trước sáu đại yêu nhân vây giết đã nói rõ phụ mẫu ta bị bắt có liên quan
tới yêu nhân, tiến vào Thần Thánh đế quốc… Chẳng lẽ Thần Thánh đế quốc có người cấu kết Yêu tộc?
Xoa xoa lông mày, Nhiếp Vân nhíu mày thật chặt.
Chuyện này càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng phiền toái, thậm chí bản thân mình cũng không dám xác định.
Trước kia cố ý thả Đồ Tân Chí Tôn bỏ chạy, sau khi hắn dừng lại một ngày liền đột nhiên bắt đầu đi, hơn nữa phương hướng tiến lên cũng là Thần Thánh đế quốc!
Đại lục Phù Thiên, Thần Thánh đế quốc, Tử Quỳnh sơn mạch… Chúng
giống như tấm lưới lớn đang quanh quẩn trong đầu của mình, càng làm Nhiếp Vân cảm thấy hồ đồ không thể phán đoán chính xác.
