“Tướng công”
Thượng Quan Y Y nhào vào lòng Lăng Phong, một trận cuồng hỉ diễn ra .
“Đúng rồi, đây là giải dược của Tán mệnh hoàn, sư thúc nói, mỗi ngày dùng ba khỏa, ba ngày có thể giải trừ toàn bộ độc của tố mệnh hoàn trong cơ thể chàng.”
Thượng Quan Y Y từ trong lòng lấy ra một cái hộp thuốc, nàng luôn để nó trong người, có thể thấy nàng đối với hộp thuốc này vô cùng coi trọng
Lăng Phong tiếp nhận giải dược, cảm động nói:
“Cám ơn nàng, Y Y, còn có Chu thúc thúc.”
Hắn mở hộp thuốc, chỉ thấy bên trong chỉ có chứa chín khỏa, vì thế nói:
“Y Y, như thế nào chỉ có chín khỏa? Còn nhiều hơn không?”
“Tướng công, chàng chỉ cần chín khỏa là có thể giải hết độc trên thân, vì sao còn muốn nữa?”. Thượng Quan Y Y hỏi.
Lăng Phong đạo: “Nàng có điều không biết, trong phủ còn mấy vị nương tử cũng bị trúng độc Tán mệnh hoàn, không có giải dược, các nàng chỉ có đường chết.”
“Như vậy à!” Thượng Quan Y Y đạo: “Chỉ sợ có điểm khó khăn.”
Lăng Phong vội la lên: “Chuyện có khó gì đâu? Mời Chu thúc thúc chiếu theo phương thuốc tiếp tục phối chế không được sao?”
Thượng Quan Y Y nói: “Phối chế thuốc không khó, khó là thuốc dẫn, chàng còn nhớ rõ lần trước ngươi cùng ta lặng lẽ đi kiếm một số cây cỏ lạ sao?”
“Nhớ rõ, ta là từ Lạc Nhạn Phong lấy được.” Lăng Phong nói.
Thượng Quan Y Y đạo: “Đó là Băng Hương Mạn Ngọc, là cực phẩm dược liệu, sinh trưởng phía trên nguy nhai, hút thiên địa linh khí để trưởng thành, người thường ăn vào, có thể thoát thai hoán cốt, giải được bách độc. Giải dược lấy Băng Hương Mạn Ngọc làm thuốc dẫn, không có thuốc này, căn bản không phối chế đuợc giải dược. Lần trước ngươi đem về, chỉ có thể điều chế chín khỏa”
Lăng Phong vui vẻ nói:
“Vậy còn không đơn giản sao, chúng ta lại đi Lạc Nhạn Phong hái là được.”
“Cũng đúng!” Thượng Quan Y Y nói.
“Việc này không nên trì hoãn, ta xuất phát luôn.” Lăng Phong nói.
Thượng Quan Y Y nói: “Tướng công, thiếp với chàng cùng đi, thiếp đối với dược tính kia có chút quen thuộc.”
Thấy thế Lăng Phong nói: “Y Y, chúng ta cùng đi nào.”
Vì tránh phiền toái không cần thiết, việc này càng ít người biết càng tốt, bởi vậy Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y không có quấy nhiễu những nương tử khác, nói là quay về Hán Thảo Đường một chút.
Thượng Quan Y Y thường theo Chu Thông đi hái thuốc, đối với việc leo núi thập phần thành thạo, khi nghe Lăng Phong nói tình hình Đoạn Nhai, Thượng Quan Y Y liền chuẩn bị những dụng cụ thích hợp nhất .
Vì tránh cho người khác ngờ vực vô căn cứ, Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y không thay trang phục leo núi, vẫn mặc quần áo thông thường xuất môn. Sau khi Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y ra ngoài liền cưỡi ngựa thẳng đến Lạc Nhạn Phong.
Sau khi ra khỏi thành một thời gian, đến chân Lạc Nhạn Phong đã là giữa trưa. Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y nghỉ ngơi một lát, ăn một chút, đổi trang phục leo núi sau đó liền giục ngựa đi lên,lên cao một chút nữa đành phải bỏ ngựa mà đi bộ, dọc theo đường đi không có tâm trạng ngắm cảnh, thẳng hướng đoạn nhai chạy đi.
Rốt cục cũng tới trước đoạn nhai, Thượng Quan Y Y quan sát địa hình một lần, chọn một gốc cây đại thụ rắn chắc buộc một đầu dây, đem đầu kia quăng xuống dưới đoạn nhai. Lăng Phong đột nhiên nhớ đến lần trước sơn đằng không chắc chắn, liền nhắc nhở Thượng Quan Y Y xem kỹ lại chỗ buộc .
Thượng Quan Y Y cười nói: “Tướng công ngươi yên tâm, dây thừng này dùng tơ thiên đổng chế thành, chẳng những nhẹ hơn mà cong chắc chắn đao chém không đứt, còn không sợ dầm mưa dãi nắng, ta chẳng biết dùng qua bao nhiêu lần.”
Nói xong Thượng Quan Y Y nghĩ muốn một mình đi xuống, bảo Lăng Phong ở trên đỉnh trông chừng. Còn Lăng Phong thì không muốn nàng mạo hiểm , kêu nàng ở trên chờ, còn hắn đã quen đường nên có thể đi xuống dễ dàng
Sau một lúc tranh chấp, Lăng Phong cầm tay Thượng Quan Y Y nói:
“Y Y, bất luận như thế nào ta sẽ không để nàng một mình đi xuống, dù sao chỗ này ít dấu chân người, ở lại phía trên cũng không có tác dụng, không bằng chúng ta cùng xuống đi, mặc kệ thế nào chúng ta đều phải cùng một chỗ.”
Thượng Quan Y Y hướng đôi mắt đẹp nhìn Lăng Phong một lát, ánh nắng trong tràn đầy nhu tình, cuối cùng gật đầu nói:
“Tướng công, chúng ta cùng nhau đi xuống.”
Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y mang theo dụng cụ leo núi , lần theo dây thừng từ từ đi xuống sườn núi đầy mây mù, qua một hồi lâu cũng đến nơi . Nơi này đã từng cứu Lăng Phong một lần, chính là cây đại thụ kia.
Việc đó cách cây vẫn không lâu lắm, dấu tích trên đại thụ vẫn còn thấy được. Thượng Quan Y Y không khỏi sợ hãi trong lòng, may mắn nhờ cây đại thụ này mới có thể khiến Lăng Phong còn toàn mạng
Lăng Phong nói:
“Y Y, Băng Hương Mạn Ngọc chính là ta lấy tại cây này, chúng ta đi xuống thôi.”
Thượng Quan Y Y gật gật đầu, liền cùng Lăng Phong cùng nhau bám vào phía dưới cây, tìm đến chỗ cũ .
Nơi này là một mảnh sườn dốc, trên đó không biết mọc bao nhiêu kỳ hoa dị thảo. Lăng Phong chỉ cho Thượng Quan Y Y địa phương đã phát hiện Băng Hương Mạn Ngọc, Thượng Quan Y Y quan sát địa hình bốn phía một lần, mặt lộ vẻ không hiểu, nói với Lăng Phong:
“Chỗ này chỉ có vài khỏa, sợ không đủ, chúng ta muốn cứu nhiều người, sợ rằng phải cần nhiều hơn nữa”
Nàng muốn tự mình leo lên hái lấy dược thảo, nhưng Lăng Phong giống như nhìn ra tâm tư nàng, nhẹ nhàng nhảy lên, duỗi tay đem vài khỏa Băng Hương Mạn Ngọc hái xuống, đem chúng đưa cho Thượng Quan Y Y đoạn nói :
” Cầm lấy, không cần nàng phải mạo hiểm”
Thượng Quan Y Y tiếp nhận dược thảo, nói: “Chàng đó, một chút cũng không chú ý, chỗ này địa phương hiểm trở, nếu đứng không vững thì làm sao bây giờ?”
Lăng Phong ôm Thượng Quan Y Y, mỉm cười nói:
“Có nương tử phù hộ, mọi sự đều không sợ.”
Thượng Quan Y Y đáng yêu nói:
“Thiếp cũng không phải Quan Âm Bồ Tát, làm sao có thể phù hộ chàng chứ?”
Lăng Phong cười ha hả nói:
“Nhưng ở trong lòng ta, sự phù hộ của nàng so với Quan Âm Bồ Tát còn hơn nhiều, bằng không như thế nào ta có thể trong chỗ chết tìm được đường sống? “
” Được rồi, mau tìm dược thảo đi” Thượng Quan Y Y nhìn một lần địa hình, nói:
” Chỗ này không bằng chúng ta phân ra cùng tìm, như vậy có thể nhanh hơn một chút”
“Ừ, nhưng phải chú ý an toàn, gặp phải cái gì thì lớn tiếng la lên!”
Lăng Phong nói xong liền cùng Thượng Quan Y Y chia nhau ra chung quanh tìm kiếm Tuyết Linh Chi, nhưng tìm mãi cũng không thấy bóng dáng của Tuyết Linh Chi.
Khi Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y chẳng biết lần thứ mấy gặp nhau mà hai tay trống trơn, sự thất vọng khó có thể giấu xuất hiện trên mặt nàng. Lúc này hoàng hôn đã buông xuống, sắc trời dần dần tối sầm . Mắt thấy nếu không nhanh leo lên, đợi khi bầu trời tối đen, Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y cũng không thể lên được nữa rồi.
Home » Story » kiều kiều sư nương » Chương 275: Đi tìm thảo dược