Xèo xèo xèo, kiếm ảnh tập kích đến, kinh động thiên hạ.
Trên đỉnh núi, Vũ Hoàng cũng đứng lên, trên khuôn mặt nguyên bản thong dong lộ ra vẻ khiếp sợ. Hiển nhiên uy lực của chiêu kiếm này đã ngoài dự liệu của hắn.
Kiếm đến…
Rầm rầm rầm rầm oanh, tiếng vang như sấm, từng đạo quang ảnh đan dệt, va chạm, dập tắt, diễn dịch ra quang mang vô tận.
Phía dưới, tất cả mọi người đều trừng mắt!
Quá kinh người, mấy người kia rõ ràng chỉ là Linh Hải Cảnh sơ kỳ, nhưng phát huy ra sức chiến đấu của Linh Hải Cảnh trung kỳ, thậm chí hậu kỳ.
Không, còn có một gia hỏa thậm chí chỉ là Dũng Tuyền tầng một!
Quá điên cuồng, lẽ nào đẳng cấp võ đạo chỉ là bày biện ra xem?
Sau chiêu kiếm này, Lăng Hàn, Nghiêm Thiên Chiếu, Phong Viêm tách ra một khoảng cách, tạm thời không có ra tay, nhìn nhau đối lập.
– Thật là không thể xem nhẹ ngươi!
Phong Viêm nghiêm nghị nói. Chỉ là hiện tại toàn thân hắn lông đen, bắp thịt nhô lên từng khối, căn bản không nhìn ra dáng dấp ban đầu. Thật giống như một con tinh tinh, hoàn toàn phá hoại hình ảnh.
– Có điều, buộc ta dùng lá bài tẩy, các ngươi chỉ có thể bị ta đạp ở dưới chân!
Hắn cười như điên nói.
Lăng Hàn khẽ cau mày:
– Huyết mạch Cuồng Lực Bạo Viên?
Lúc này hắn cuối cùng đã rõ ràng vì sao Phong Viêm sẽ được cường giả Linh Anh Cảnh thu làm đệ tử. Cuồng Lực Bạo Viên là Yêu thú Viễn cổ. Có người nói nó là tồn tại Phá Hư Cảnh. Hơn nữa ở trong Phá Hư Cảnh cũng là bộ tộc cực kỳ mạnh mẽ. Kế thừa huyết mạch như vậy, Phong Viêm cũng có thể đột phá Phá Hư Cảnh.
Ai có thể chống lại mê hoặc khi dạy dỗ ra một đệ tử Phá Hư Cảnh? Thực lực càng mạnh thì càng khát vọng. Đời này mình không thể bước vào Phá Hư Cảnh, thì dạy dỗ ra một đệ tử như vậy, vẫn có cảm giác thỏa mãn cùng thành công a.
Sắc mặt của Phong Viêm căng thẳng nói:
– Ngươi biết Cuồng Lực Bạo Viên?
Kỳ thực trước đây hắn cũng không biết mình nắm giữ huyết mạch này là cái gì. Tình cờ bị vị cường giả kia của Đông Nguyệt Tông phát hiện, mới bị nhận ra.
Nhưng Lăng Hàn liếc mắt liền nhìn ra, kiến thức của tên này cũng quá uyên bác đi?
Lăng Hàn cười nhạt nói:
– Cuồng Lực Bạo Viên thì đã làm sao? Hiện tại huyết mạch của ngươi vô cùng mỏng manh, chỉ có thể tăng lên ba cảnh giới nhỏ, không đáng để lo.
– Vậy thì để cho ngươi xem một chút, ta “không đáng để lo” đến cỡ nào!
Phong Viêm nổi giận. Mối hận giết đệ đệ cháy hừng hực ở trong lòng. Lại thêm kích phát huyết mạch Yêu thú, tính tình của hắn cũng chịu ảnh hưởng, trở nên cực kỳ bất thường, nhất thời giết về phía Lăng Hàn.
Rắc rắc,… Mười ngón tay của hắn bay ra, hóa thành từng lợi trảo, như lưỡi đao.
Phong Viêm huy động hai tay liên tục. Móng vuốt xé rách không khí, hình thành từng tia khí nhận, xèo xèo xèo xèo, trước tiên đánh về phía Lăng Hàn. Mà bản thân Phong Viêm cũng theo sát phía sau, cả người tỏa ra khí tức thô bạo, phảng phất như một Yêu thú Viễn cổ phục sinh.
Lăng Hàn khẽ nhíu mày. Huyết mạch Yêu thú Viễn cổ a, thật khiến người ta đau đầu!
Hắn hừ một tiếng, trong lúc vội vàng cũng không kịp phát động Huyền Diệu Tam Thiên. Lúc này trường kiếm xoay một cái, triển khai Tứ Quý Kiếm Pháp. Ý cảnh xuân hạ thu đông tràn ra, khiến người ta phảng phất có thể ở trong một sát na thể ngộ bốn mùa biến hóa.
Phốc phốc phốc phốc, khí nhận vung ra, Tứ Quý Kiếm Pháp hơi ngưng lại. Phong Viêm nhân cơ hội giết tới, đấm ra một quyền. Chín chiến đao trồi lên, tàn nhẫn đánh tới ngực của Lăng Hàn.
Lăng Hàn triển khai thân pháp Ảnh Phong, cấp tốc lùi về sau.
Oành!
Hắn vẫn trúng một kích, cả người bị đẩy lui ra sau ba trượng, khóe miệng có một vệt máu tràn ra. Dù hiện tại hắn tu thành Nham Thạch Thể, cũng không cách nào hoàn toàn chống được đòn đánh này của Phong Viêm. Dù sao sức mạnh của Linh Hải tầng bốn lại thêm huyết mạch Cuồng Lực Bạo Viên, uy lực gộp lại quá mạnh mẽ.
Phong Viêm ngạo nhiên cười nói:
– Ở thời kỳ Viễn cổ, Cuồng Lực Bạo Viên hầu như vô địch. Hai trảo liền mang thiên địa quy tắc, có thể xé rách tất cả phòng ngự! Lăng Hàn, hai chân của ngươi, ngày hôm nay ta phế định!
—————