Ngày càng nhiều đạo âm tụ tập thành dòng lũ tiết tấu lan rộng ra, như tuyên bố với vũ trụ rằng một Đạo Quân vô cùng cường đại đã sinh ra
Trong cơ thể Giang Nam như có vũ trụ mở mang, không ngừng khuếch trương, khai sáng, tự hoàn thiện mình
Tình huống này không khác gì vũ trụ thật mở mang
Ngoài người Giang Nam thì hiện ra muôn vàn dị tượng
Ánh sáng lấp lánh, kim tuyền ùa ra, hư không sinh điện, long phượng cùng bay
Tất cả chỉ là vài loại nhỏ bé trong muôn vàn dị tượng
Giang Nam đang tự chứng bản thân, tự chứng đạo, tự chứng thân, lấy mình làm hỗn độn mở mang vũ trụ hồng hoang
Bản thân là Đạo Chủ đại đạo, là Đạo Quân
Đại đạo thời đại nguyên đạo đạo vô định hình, có thể nói là thời đại đạo vô thường, pháp vô thường thật sự, không có nhiều hạn chế khuôn sáo như đời sau
Có thể tự chứng bản thân, hoặc chứng đạo thiên địa, không bị gò bó
Nếu đổi lại thời đại tiên đạo, không chứng thiên địa đại đạo sẽ bị tiên đạo coi là khác loại không hòa hợp thiên địa, sẽ gặp nạn
thời đại nguyên đạo càng bao dung hơn
Thật lâu sau, vũ trụ trong cơ thể Giang Nam khai sáng phát ra đạo âm dần bình lặng
Cuối cùng thành tựu Nguyên Thủy Đạo Quân
Giang Nam mở mắt ra, cảm ứng kỹ năng lượng bao la mênh mông trong cơ thể, cảm nhận Nguyên Thủy đại đạo chứa hết tất cả biến thành của mình, nỗi lòng kích động
– Đạo Quân của ta đã thành, bây giờ rốt cuộc có thể tìm hiểu thời đại nguyên đạo là ảo cảnh hay thời đại tiên đạo là mộng
Nam Quách Tiên Ông, ngươi đừng hòng lừa dối ta!
Giang Nam cười lớn, bá khí Đạo Quân chấp chưởng một thời đại bắn ra từ người hắn phóng lên cao, la yđộng trời trăng sao
Đạo Quân là chủ thiên địa, là chúa tể thiên địa, là chúa tể đại đạo
Hiện giờ Giang Nam mạnh đến nỗi đám Đạo Quân tiền sử Thái La, Hoàng Thệ không theo kịp
Hơn nữa Giang Nam luyện thành bốn vị một thể, thân thể, nguyên thần, đại đạo, đạo quả biến thành tiên thiên bất diệt linh quang
Tiên thiên bất diệt linh quang đẳng cấp Đạo Quân một hành động, nhấc ngón tay đem đến uy lực mạnh còn hơn tiên thiên pháp bảo
Giang Nam cười to, tiếng cười thấp dần đến nhỏ như muỗi kêu, thật lâu sau bốn phía yên lặng
– Không cảm ứng được cơ thể trong hiện thực, ta không cảm ứng được thân thể ở thời đại tiên đạo
Biểu tình Giang Nam đờ đẫn, đả kích lớn lao làm đầu óc hắn trống rỗng
Giang Nam cứng nghĩ chứng Đạo Quân rồi giữa Đạo Quân thời đại nguyên đạo và Thiên Quân thời đại tiên đạo sẽ chênh lệch thực lực rất lớn, cảm ứng kỹ chút là phân biệt ra ngay thời đại nguyên đạo có phải là mộng không
Hiện giờ Giang Nam đã chứng Đạo Quân nhưng không cảm ứng được cơ thể của mình trong thời đại tiên đạo
Chỉ có một lời giải thích, đó là
– Thời đại tiên đạo đúng là giấc mơ của ta
Giang Nam cay đắng nhớ lại những gì trải qua trong mơ thời đại tiên đạo, nhiều khuôn mặt quen thuộc hiện ra trước mắt, rất chân thật, không giống mơ
Hiện thực là thời đại tiên đạo chỉ có giấc mơ
Giang Nam lẩm bẩm:
– Thời đại tiên đạo thật sự là giấc mơ ta hư cấu khi nhập mộng sao? Vậy tại sao mắt ta rơi lệ?
Hai hàng nước mắt tuôn tuôn trào
– Tại sao ta thấy bi thương quá, tại sao ta thấy lưu luyến? Lưu luyến đậm đặc đến nỗi trời già đất cỗi, vũ trụ tịch diệt cũng không muốn từ bỏ? Thê tử của ta, tỷ tỷ của ta, nhi nữ của ta
Tim đau quá, tại sao đau đến sắp tan nát?
Đột nhiên giọng Quỳnh Hoa phu nhân vang lên:
– Lão gia chứng Đạo Quân!
Vô số thần nữ reo hò chạy vào Thái Khư bí cảnh, bay tới chỗ Giang Nam
Quỳnh Hoa phu nhân dắt Giang Ái Quỳnh cười bước tới
Giọt lệ bốc hơi, Giang Nam không tỏ ra khác lạ, đi hướng đám người
Giang Nam cười nói:
– Phu nhân, ta đã nhớ ra, thời đại tiên đạo chỉ là giấc mơ
Bộ dáng Giang Nam rất vui vẻ, tiếng cười như từ phương xa vọng lại, xa lạ đáng sợ:
– Ta sẽ không nhập mộng nữa, sẽ không rời xa các người
Các nữ nhân giật mình, cùng reo lên
Trong Thái Khư bí cảnh không khí hân hoan
Quỳnh Hoa phu nhân kích động hốc mắt đỏ ửng, quay đầu lau khóe mắt