– Ta cũng không biết
Nguyên Mẫu điện chủ lòng máy động bay ra cây cột đá, nhẹ nhàng lướt đi
Không lâu sau Nguyên Mẫu điện chủ rời khỏi Đạo Quân điện, đi ra phía sau
Đạo Quân điện sừng sững trong tận cùng thời gian và không gian, đằng sau không phải tận cùng thời gian và không gian, còn phải qua một đoạn nữa mới đến tận cùng
Tận cùng thời gian và không gian là trận tịch diệt kiếp vô cùng đáng sợ, kiếp nạn phá hủy, tiêu diệt tất cả, như vòng xoáy siêu khủng bố
Đạo Quân điện ngừng ở bên ngoài vòng xoáy hủy diệt tất cả, dường như tùy thời bị cuốn vào trong, hoàn toàn hủy diệt
Nơi này có một thân hình cô đơn đứng nhìn ra xa
– Quả nhiên là ngươi!
Nguyên Mẫu điện chủ quen biết thân hình cô đơn kia, tiến tới gần hỏi:
– Ngươi chịu quay về rồi? Chịu quay về nhìn Đạo Quân điện tự tay ngươi sáng lập sao? Phải rồi, Đế Giang biến mất khỏi Thông Thiên các có phải là ngươi động tay chân không? Ngươi đưa Đế Giang đi đâu?
Thân hình cô đơn quay lại lộ ra khuôn mặt tiên phong đạo cốt, đó là Nam Quách Tiên Ông
– Trước giờ nàng luôn hỏi nhiều vấn đề, đây là nguyên nhân ta trốn nàng
Nam Quách Tiên Ông khẽ thở dài:
– Đế Giang không ở trong Đạo Quân điện, ta đưa hắn đến một nơi kỳ diệu
– Quả nhiên là ngươi phá rối!
Nguyên Mẫu điện chủ nghiến răng:
– Mới rồi ta còn suy nghĩ ai có thể phá rối ngay trước mặt ta mà ta không phát hiện ra? Chỉ có ngươi mới có bản lĩnh này! Sau đó ta nghĩ nếu ngươi trở về sẽ xuất hiện ở đâu? Nên ta đi qua đây xem, quả nhiên ngươi ở đây
Lần trước ngươi trốn thoát, để xem lần này còn chạy được không!
Nam Quách Tiên Ông bật cười:
– Nếu ta muốn trốn thật thì nàng có thể ngăn được sao? Ta chỉ sợ, sợ thấy những người đã chết
Nguyên Mẫu điện chủ im lặng thật lâu, khẽ thở dài:
– Đúng là nhiều người chết
Ngươi đứng đây là áy náy năm xưa lỡ tay giết bằng hữu chí cốt sao?
Tự Nhiên Lão Quân im lặng nhìn tịch diệt kiếp tận cùng, giữa phía cuối tịch diệt kiếp và Đạo Quân điện có một thân thể cực kỳ cường đại ngồi ngay chính giữa
Bóng người đó siêu mạnh, tận cùng tịch diệt kiếp cũng không thể hút vào kiếp
– Hắn đã chết
Nguyên Mẫu điện chủ lên tiếng:
– Trong trận đấu cuối cùng của hai người không chút giữ lại, thần hồn của hắn đã tan biến
– Không! Hắn sẽ quay về!
Nam Quách Tiên Ông kiên quyết nói:
– Chắc chắn trở về! Năm xưa ta lỡ tay giết hắn, không kiềm được hét to tên Đế Giang, muốn chiêu hồn hắn
Tiếng vang vọng trong hỗn độn ngàn ức năm, dao động hai mươi thời đại
Thời gian dài như vậy thế nào cũng nên chiêu được chút tàn hồn
Nguyên Mẫu điện chủ giật mình, hét thất thanh:
– Tiếng Đế Giang lặp lại trong hỗn độn là tiếng vọng của ngươi?
Nam Quách Tiên Ông mỉm cười ranh mãnh:
– Không ngờ đúng không? Tiếng vọng của ta chẳng những đánh lừa Tịch Diệt, Vô Cực, hai người xứ lạ Đế và Tôn cũng bị dắt mũi, cho rằng hỗn độn sinh ra ý chí thật, sắp tạo ra một tồn tại không biết tên là Đế Giang
Những tên kia bị ta lừa, thật ra ta chỉ gọi cái tên khốn Đế Giang
Nguyên Mẫu điện chủ lườm Nam Quách Tiên Ông, bực bội nói:
– Ta cũng bị ngươi lừa chết, ta còn tưởng đâu Huyền Thiên là Đế Giang chưa biết
Nguyên Mẫu điện chủ biến sắc mặt, hét thất thanh:
– Đế Giang, Đế Giang!
Nguyên Mẫu điện chủ nhìn thi thể tồn tại kia ở đằng trước tận cùng tịch diệt kiếp, kinh hoàng
Nguyên Mẫu điện chủ kinh kêu:
– Ý của ngươi là hắn đã trở về? Thật sự? Sao có thể?
Nam Quách Tiên Ông im lặng một lúc lâu, cười nói:
– Nhớ mãi không quên sẽ có hồi hưởng, hồi hưởng ngàn ức năm hỗn độn, không chừng thật sự dẫn đến biến đổi mà ta không nắm bắt được
Có lẽ
Bằng hữu chí cốt của ta trở về thật, có lẽ