Tiểu tử, quả nhiên ngươi xem ta là đối thủ mạnh nhất
Giang Nam nhìn Công Dã Càn chằm chằm như muốn xuyên thấu qua gã, cười nói:
– Tiên Ông, có phải đánh bại ngươi là ta sẽ vượt qua ải thứ năm này? Lần này ta không thành công, nhưng có lẽ lần sau Tiên Ông sẽ không là đối thủ của ta
Công Dã Càn ngồi dậy, tay vịn trán bất đắc dĩ nói:
– Ngươi vẫn chưa tỉnh táo? Nào nào, để ta giúp ngươi thả lỏng đầu óc
Hai người lại lao vào nhau, đánh túi bụi, mệt đến tay chân rã rời mới dừng tay thở hồng hộc
Công Dã Càn nằm xuống, thật lâu sau mở miệng nói:
– Sống trên đời có một đối thủ, bằng hữu thân thiết như Giang Thái Khư là đã đủ
Thái Khư
Công Dã Càn im lặng giây lát, đột nhiên cười nói:
– Ngươi là bằng hữu chí cốt của ta
– Ngươi là giả
Giang Nam lên tiếng:
– Chắc chắn giả! Là hai đại điện chủ sáng tạo Đạo Quân điện chế tạo không gian, tạo ra chỗ như vậy, tạo ra ngươi, tạo ra ký ức cho ta, chế tạo mọi thứ nơi đây
– Ngươi bị điên nhưng ta thì không, ha ha ha, rốt cuộc ta đã tìm ra một điểm mạnh hơn ngươi
Công Dã Càn ngồi dậy, cười nói:
– Giang Thái Khư, khiến ta hâm mộ ngươi nhất là ngươi phong lưu đa tình, lưu tình khắp nơi
Trong nhà có một vợ cả, còn một đống vợ bé, tiểu thiếp, nhân mạch rộng, bằng hữu khắp thiên hạ
– Loại người như ngươi tương lai sẽ trở thành đế thống trị toàn vũ trụ
Ta thì đơn độc một người, không chút vướng bận nên ta có nhiều thời gian tu luyện hơn, không để nhà ngươi bỏ xa
Giang Nam kinh ngạc hỏi:
– Những người đó là vợ bé, tiểu thiếp của ta?
Giang Nam bần thần nhìn các thần nữ trong Thái Khư Thiên, số lượng nhiều không đếm xuể
Giang Nam hết hồn, rồi chợt nhớ những thiếu nữ này đúng là hắn mang về nhà sau mấy lần phong hoa tuyết nguyệt
Giang Nam không biết nên nói cái gì:
– Ta
Giang Nam giận dữ nói:
– Trong hiện thực ta chỉ cưới một người! Sao đến chỗ này có nhiều lão bà vậy? Không có lý nào!
Công Dã Càn đứng dậy giãn gân, chỉ tay vào vũ trụ Càn Khôn mênh mông bao la, hào khí dâng trào
Công Dã Càn cười nói:
– Giang Thái Khư, tương lai hai ta sẽ là chúa tể vũ trụ này, vượt qua đám lão quái vật Đạo Quân! Nếu ta không làm được một bước này thì ta không gọi thời đại này là thời đại thần đạo!
Hai tay Công Dã Càn chống nạnh cười to bảo:
– Thần chỉ là xưng hô phàm nhân thế tục gọi tồn tại như chúng ta, đạo mới là truy cầu suốt đời! Chúng ta không phải thần mà là người cầu đạo thẳng tiến tận cùng đại đạo, vì vậy thời đại này gọi là
Công Dã Càn gãi đầu, không nghĩ ra được cái tên
Công Dã Càn nhìn Giang Nam, cười nham nhở:
– Giang Thái Khư, đại đạo của ngươi tên là gì?
Giang Nam thuận miệng đáp:
– Nguyên Thủy đại đạo
– Đại đạo của ngươi gọi là Nguyên Thủy đại đạo, đại đạo của ta tên đại đạo thái sơ
Hay thời đại này gọi là thời đại nguyên thái đi? Nghe không hay, còn thời đại nguyên sơ thì sao? Khoan, tại sao đại đạo của ngươi xếp trên đại đạo thái sơ của ta? Vậy gọi là thời đại nguyên sơ đi? Hay thời đại thái thủy
Công Dã Càn rối rắm nửa ngày mãi không quyết định được
Quỳnh Hoa phu nhân đi tới gần, cười nói:
– Lão gia nhập mộng thời đại thứ nhất tên là thời đại nguyên đạo, hay gọi là thời đại nguyên đạo đi
– Cũng được
Mặt mày Công Dã Càn hớn hở nói:
– Hắn là nguyên, ta là đạo, nói đến thì đạo lớn hơn chút
Hắn là người cầu đạo, còn cần cầu ta
Hưm, quyết định gọi là thời đại nguyên đạo!
– Thời đại nguyên đạo?
Tim Giang Nam đập nhanh:
– Thời đại nguyên đạo, nơi này là thời đại nguyên đạo? Thời đại thứ nhất từ xưa đến nay? Ta không ở trong không gian đặc biệt do hai vị điện chủ sơ đại khai sáng mà trở về thời đại nguyên đạo cổ xưa nhất tiền sử?
Công Dã Càn phủi mông đi xa:
– Tiền sử gì? Vũ trụ của chúng ta sinh ra từ vụ nổ lớn, làm gì có tiền sử? Giang Thái Khư lại nổi điên nữa
Công Dã Càn cười nói:
– Tẩu phu nhân dừng bước, ta tìm lão già Thái La Đạo Quân một chút
Bọn họ đã chứng Đạo Quân, không chừng có thể chữa khỏi đầu tên này
Quỳnh Hoa phu nhân buồn rầu nói:
– Nhờ Công Dã sư huynh