– Kết quả thần thức của phụ thân cường đại không gì sánh được, bao phủ ba trăm ức ngân hà, toàn vũ trụ giật mình
Chẳng những Thái La Đạo Quân hết hồn không nói nên lời, mấy Đạo Quân khác cũng sợ giật nảy mình, cho rằng phụ thân là Thiên Quân mạnh nhất thần đạo từ xưa đến nay
Giang Nam lại gật đầu, nói:
– Có nhớ, ta nhớ rõ biểu tình giật mình lúc đó của Thái La Đạo Quân
Giang Ái Quỳnh thở phào
Giang Nam tiếp tục bảo:
– Tiếc rằng những ký ức này là giả tạo, chính các người cũng được tạo ra
Thời đại của ta đang chờ ta về
Quỳnh Hoa phu nhân, Giang Ái Quỳnh liếc nhau, mắt chứa ưu sầu
Không lâu sau chợt nghe tiếng Thanh Tiêu lớn tiếng nói:
– Phu nhân, lão gia, Công Dã tiên sinh tới rồi!
Quỳnh Hoa phu nhân vội đi lên đón, giây lát sau nàng cùng một nam nhân tuấn tú đi tới
Nam nhân điển trai khí chất siêu phàm, cực kỳ cường đại, cũng là Thiên Quân, chính là Công Dã tiên sinh
Bộ dáng Công Dã tiên sinh lông bông, không đáng tin
Công Dã tiên sinh cười hỏi:
– Giang Thái Khư, còn nhớ ta không?
Giang Nam nhìn Công Dã tiên sinh, lòng máy động, cảm thấy người này rất quen thuộc
Giang Nam hiểu ra, cười nói:
– Nhớ, đương nhiên là nhớ
Công Dã Càn vừa là địch là bạn đối thủ với ta cả đời, đạo hiệu Thái Sơ, ngang hàng với ta, làm sao không nhớ được? Chúng ta tranh chấp lâu như vậy, cũng xác nhận đã lâu, có thể nói ngươi là đối thủ mạnh nhất của ta, vừa là bằng hữu thân thiết nhất
Công Dã Càn thở phào
Giang Nam tiếp tục bảo:
– Nhưng trong thời đại tiên đạo ta từng gặp ngươi, đừng nghĩ rằng ngươi trẻ tuổi nhiều là lừa được mắt ta, Nam Quách Tiên Ông!
– Nam Quách Tiên Ông?
Công Dã Càn hét thất thanh:
– Ngươi gặp ta trong mơ? Còn sửa tên?
Giang Nam cười lớn đứng dậy, trầm giọng nói:
– Tiên Ông, không chỉ một Đạo Quân tiền sử nói từng gặp ngươi qua các thời đại
Trong thời đại nguyên đạo ta trừng thấy ngươi một lần, ta sớm nghi ngờ ngươi là điện chủ sơ đại của Đạo Quân điện! Bây giờ ngươi xuất hiện tại đây, rốt cuộc lộ đuôi!
Công Dã Càn giật mình trợn tròn mắt, không biết nên nói cái gì
Công Dã Càn sờ trán Giang Nam, nói:
– Thái Khư, ngươi bị bệnh nặng quá
Quỳnh Hoa phu nhân lo lắng nói:
– Công Dã sư huynh, lão gia nhà ta
Công Dã Càn rụt tay về, cười nói:
– Không sao, tiểu tử này thiếu ăn đòn, bệnh tật gì bị ta đánh một trận là phục hồi lại ngay
Tẩu phu nhân yên tâm, cứ giao cho ta!
Công Dã Càn nhảy vọt đến thiên ngoại, cười nói:
– Thái Khư, đi lên đánh một trận với ta, cho ta xem thành quả nhập mộng trong thời gian này của ngươi!
– Tiên Ông, nếu ngươi chỉ dùng cảnh giới tu vi Thiên Quân thì tuyệt đối không đánh lại ta! Đánh bại ngươi chắc chắn ta sẽ vượt qua cửa thứ năm!
Giang Nam lắc người, bỗng chốc biến mất, ngay sau đó hắn đi đến thiên ngoại
Giang Nam búng tay, một luồng linh quang biến thành hình dạng nguyên chung bay ra
Giang Nam cười nói:
– Tiên Ông, mặc kệ ngươi có phải là điện chủ Đạo Quân điện hay không, chỉ dựa vào cảnh giới Thiên Quân tuyệt đối không đánh lại ta!
– Đây là thần thông ngươi lĩnh ngộ trong lần nhập mộng này?
Công Dã Càn giơ tay ấn nguyên chung, cái chuông rung phát ra thanh âm kinh thiên động địa
Quần áo Công Dã Càn bay phần phật nhưng không bị thương chút nào
Giang Nam giật mình, không thăm dò nữa
Giang Nam lao tới trước mặt Công Dã Càn, đẩy ra một ấn ngay ngực gã
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hư không sau lưng Công Dã Càn nổ tung, gã bị đánh vào hư không, thân thể xuất hiện trong hư không cách mấy vạn dặm
Công Dã Càn nửa quỳ dưới đất, khóe môi tràn máu
Lòng Giang Nam rung động:
– Mạnh vậy?
Giang Nam đánh một ấn tuy không nặng tay giết nhưng trong thời đại tiên đạo bất cứ Thiên Quân nào, dù là Vô Cực Thiên Tôn cũng không dám nói đỡ một kích của hắn mà không bị thương nặng
Công Dã Càn chỉ khóe môi chảy chút máu, bị thương không nặng
– Đối thủ đáng sợ!
Giang Nam nhanh chóng xác nhận thực lực của Công Dã Càn, khẳng định đây là tồn tại ngang hàng với mình