Nhiếp Vân có chút khó hiểu.
Cho dù mới vừa rồi hắn đã chém giết một phần ba dị tộc, thế nhưng tình huống lúc này cũng không nên như vậy a. Chẳng lẽ trong lúc hắn đột phá đã xảy ra chuyện gì đó khiến cho người ta không thể tưởng tượng được?
Nhìn người của Hỗn Độn vương trước mắt không có nguy hiểm quá lớn, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lại nhìn về phía Bách Triết đang chiến đấu cùng với Đạm Đài Lăng Nguyệt, còn có Nhiếp Đồng.
Vị Bách Triết đại nhân này không biết vận dụng thủ đoạn gì mà hai mắt đỏ như máu, khí thế trên người so với mới vừa rồi càng thêm hung mãnh. Chỉ bất quá Đạm Đài Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng cũng lực lượng mười phần, tạm thời không có quá nhiều dấu hiệu thất bại.
– Xem ra ta cũng không quá chậm trễ.
Thấy trong lúc hắn đột phá mọi người cũng không có bị tổn thương quá lớn, Nhiếp Vân lập tức yên lòng.
Mới vừa rồi hắn sợ sẽ xuất hiện tình huống khó coi, thế nhưng lúc này xuất hiện tình huống như vậy cũng coi như là kết quả tốt nhất.
– Trước tiên nên đối phó với tên Bách Triết đại nhân này. Chỉ cần hắn bị chém giết, những tiểu tốt dị tộc khác không còn đáng để lo…
Nhìn một vòng, Nhiếp Vân lập tức xác định được mục tiêu.
Vị Bách Triết này chính là thủ lĩnh trong dị tộc, thực lực mạnh nhất. Nếu như có thể chém giết được hắn, đám dị tộc này sẽ như rắn mất đầu, nhất định sẽ lập tức tan tác! Đến lúc đó nếu như hắn phối hợp với mọi người, muốn chém giết toàn bộ sẽ đơn giản hơn không ít.
– Người này thực lực cường đại, mặc dù có tiến bộ thế nhưng nhất định cũng không phải là đối thủ của hắn. Nhất định phải dè đặt mới được, có thể đánh lén là tốt nhất.
Sau khi quyết định xong, Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng xông tới mà hai mắt không ngừng đảo tới đảo lui, không ngừng suy đoán.
Bách Triết này có thực lực quá mạnh mẽ, mặc dù hắn đã đột phá Phong vương, có tiến bộ rất lớn. Thế nhưng so với đối phương vẫn còn kém một đoạn lớn, nhất định phải cẩn thận ứng phó. Tranh thủ một kích thành công!
– Ẩn nấp!
Tinh thần khẽ động một cái, Nhiếp Vân lặng lẽ bay đi về phía Bách Triết.
Hắn lợi dụng thiên phú Ẩn nấp sư, đem bản thân dung nhập vào trong khí lưu của Hỗn Độn đại dương.
Dựa theo đạo lý mà nói, thiên phú Ẩn nấp sư đối với loại cường giả như Bách Triết này hiệu quả không lớn. Thế nhưng vừa mới thi triển ra, Nhiếp Vân đã không nhịn được giật nảy mình.
Giờ phút này dường như hắn đã dung hợp với Hỗn Độn đại dương vào làm một. Cả người có thể tùy thời hóa thành khí lưu Hỗn Độn, có thể xuất hiện ở bất kỳ nơi nào phía trước mắt.
– Chuyện này…
Ngay cả chính hắn cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!
Hắn đã giao thủ với đám người A Dục Vương, cũng có một phân thân Phong vương. Hắn biết, cho dù là cường giả Phong vương chấn nhiếp Tam giới thì cũng không có loại năng lực dung nhập, biến thành khí lưu Hỗn Độn a!
Nếu như quả thật có loại năng lực này thì cũng không tới nỗi bị bó tay bó chân khắp nơi, ngay cả một tiểu tử chưa đạt tới Phong vương như hắn cũng không giết được, bị động vô cùng.
Thế nhưng sao sau khi hắn đột phá lại xuất hiện nhiều biến hóa như vậy chứ? Lại đột nhiên có thêm nhiều thủ đoạn như vậy?
– Biến thành khí lưu Hỗn Độn có thể ẩn nấp tốt hơn. Nếu như lại đánh lén Bách Triết kia mà nói. Sẽ tăng thêm phần thắng rất lớn.
Không để ý tới việc quan sát biến hóa vừa rồi nữa, thân thể Nhiếp Vân khẽ búng một cái, bay thẳng về phía Bách Triết mà đi. Lúc này hắn giống như một đoàn Hỗn Độn khí, bất kỳ người nào cũng không nhìn ra được thực hư.