– Cái này gọi ô đầu. Thời Tam quốc Tào Nhân lúc ở Phiến Thành bắn Quan Vũ bịu thương chính là bôi loại độc này…
– Đây là ” tình hoa ” cũng gọi là ” Mạn Đà La hoa “, cực kỳ độc…
Các tướng sĩ lại huy động giấy bút trong tay đem những sự vật kỳ lạ này nhớ kỹ. Về sau Hình Trường Phong lại giới thiệu một ít mê hương, ám khí, mi dược, truyền thụ một ít cách mở khóa, ẩn thân, kề sát đất ( nghe phong ) biện âm.
Thời gian mới một ngày mà các tướng sĩ đặc chủng doanh cũng hiểu được cái gọi là đặc chủng doanh có điểm gì khác với bộ đội bình thường. Ở chỗ này trừ người có thể năng, lực lượng cùng kỹ xảo vượt qua người thường, còn phải có ngộ tính thật tốt mới lĩnh hội và học tập những tri thức kia.
Dùng Tần Tiêu nói là tứ chi phát triển, người không đủ trí lực không thể vào bộ đội đặc chủng!
Còn các loại kiến thức cơ bản trong kỹ thuật, ” tiễn thuật ” được đổi thành nỏ thuật. Bởi vì số lượng mũi tên thiết có hạn, hơn nữa có thể bắn được cực xa, có thể cắm vào tảng đá thì không tiện thu lại, Tần Tiêu bảo các chiến sĩ tự động thủ gọt một ít mũi tên gỗ để luyện, làm quen với công năng của thiết nỏ. Tần Tiêu cũng đầu nhập vào huấn luyện này, một giờ qua đi liên phục phát nỏ ngay cả cánh tay cũng đau nhức run lên. Nhiều người tập không bao lâu đã ôm cánh tay mệt mỏi muốn chết…
Ngày qua ngày, nắng gắt như lửa, hoặc cơn dông mưa như trút nước. Trong đặc chủng doanh thần bí vẫn kiên trì huấn luyện, mỗi ngày như một không buông bỏ. Nhóm đầu tiên của bộ đội đặc chủng đặc sắc Đại Đường cũng trong tôi luyện tàn khốc này chậm rãi thể hiện hình thức ban đầu…
Trại huấn luyện đã tiến hành nhiều ngày rồi. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Tối hôm đó Tần Tiêu đang chính lý tướng lĩnh làm tổng kết huấn luyện. Mấy ngày hôm trước hắn tự mình mang theo binh sĩ đặc chủng tiến hành huấn luyện việt dã thật sự. Thời gian bảy ngày chỉ mang theo lương khô ba ngày đi ngang qua Tần Lĩnh đến Chung Nam sơn, hành quân hơn ngàn dặm nhưng ba mươi người vẫn hoàn thành nhiệm vụ.
Trong tay Tần Tiêu đang ước lượng phi đao, đâu vào đấy nói ra:
– Lúc này chính là huấn luyện sống ở dã ngoại, trên cơ bản huấn luyện đều làm ta hài lòng. Nhưng mà có một ít huynh đệ làm chưa được tốt. Ví dụ như kỹ thuật phi đao này, nếu có thể một đao lấy mạng địch, lệ không hư phát cũng không phải là chuyện dễ dàng. Dưới một đao mà chim đang bay không chết là không thành công. Mọi người còn phái huấn luyện siêng năng. Mặt khác cũng khuyết thiếu một ít cảm giác nguy cơ. Có huynh đệ đói bụng đến đuổi theo con thỏ phải chạy rất xa, không cần phải làm như vậy. Giả nếu trong tình cảnh địch bao vây bốn phía, loại hành vi này chẳng khác nào bạo lộ thân phận, đây chính là tự sát. Còn có huynh đệ thấy rắn thì tránh ra thật xa. Phải biết rằng muốn sống ở dã ngoại thì rắn là người bạn tốt. Trừ thịt để ăn thì độc rắn, túi mật rắn đều có thể phát huy tác dụng. Còn có huynh đệ lựa chọn nơi ẩn thân không thỏa đáng. Chẳng phải có huynh đệ chui vào trong hang gấu chuẩn bị ngủ đông ẩn nấp sao, thiếu chút nữa biến thành bữa ăn của gấu rồi.
Các tướng sĩ đều cười rộ lên, một binh sĩ trong đó xấu hổ gãi đầu, nói:
– Ta lúc ấy không có chú ý, ta sai rồi, đại suất!
Tần Tiêu gật gật đầu, mỉm cười nói:
– Biết rõ sai thì phải sửa. Loại sau lầm này không được tiếp diễn, ta sẽ không xử phạt ngươi thế nào. Dưới tình huống đó bất cứ sơ sảy nào cũng đều là trí mạng. Có thể đi cho tới hôm nay các huynh đệ đều không dễ dàng. Tính mạng các ngươi mới là quý giá nhất. Cho dù là chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, hoặc là trên chiến trường thì đầu tiên cần phải nghĩ chính là phải còn sống. Mọi người hiểu chưa?
– Hiểu!
Tần Tiêu đang chuẩn bị bàn giao công việc huấn luyện của ngày mai là khóa học chém mạch đao trên ngựa do Điền Trân phụ trách. Nhưng không ngờ bên ngoài có một binh sĩ tuần tra chạy vào soái trướng nói Tả Vệ Suất doanh Lý Tự Nghiệp tướng quân, tự mình tiến tới trong đặc chủng doanh nói có chuyện quan trọng bẩm báo.
Trong nội tâm Tần Tiêu sinh nghi: lúc đi vào rừng đã bàn giao với Lý Tự Nghiệp rồi. Chuyện trong Tả Vệ Suất ở sẽ do hắn toàn quyền quyết định. Không có chuyện thập phần trọng đại không cần bẩm báo. Đặc chủng doanh thì cả Tả Vệ Suất cũng chỉ có hắn biết rõ. Thời điểm này hắn tới có chuyện gì?
– Mời hắn vào, các huynh đệ trước tán đi nghỉ ngơi đi, ngày mai huấn luyện tiếp tục.
Lỗi nhảy chương từ nguồn!