Từ Đường Nhiên lắc đầu cười nói:
– Thật là suy nghĩ đàn bà, cứ nhọc lòng ba chuyện vớ vẩn! Phu nhân. Ngươi suy nghĩ nhiều, Thiên Đình đã lập bao nhiêu năm? Mặt trước còn cách một đoạn thời gian lục đạo chí tôn thống trị thiên hạ nhiều năm như vậy, tính xa ra nữa mới kéo đến thời của bộ công pháp kia. Chuyện xa xôi vậy rồi, người không tới cảnh giới hiển thánh về cơ bản đều chết hết, kẻ biết được có mấy ai đại nhân dò xét chúng ta làm cái gì? Hắn căn bản không biết chúng ta có khả năng biết được lai lịch công pháp này, có cần cầm ra làm dò xét không? Dù dò xét cũng không lấy thứ này ra dò xét.
Tuyết Linh Lung vỗ nhẹ lên ngực, đột nhiên giang hai tay ra ôm chặt cổ hắn, kích động nói:
– Phu quân, vậy chúng ta thật nhặt được bảo.
Đồng thời cũng khẩn trương. Có cảm giác căng thẳng như khi trộm được đồ từ người khác.
Trước kia nàng không phải loại người này, nhưng ở cùng Từ Đường Nhiên lâu rồi, phu xướng phụ tùy, cộng thêm rất nhiều phương diện xác thực không bằng Từ Đường Nhiên, rất nhiều sự tình đều chứng minh Từ Đường Nhiên mới là đúng, quan niệm tư tưởng dần dần theo đó, thật có thể nói là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, bị Từ Đường Nhiên mang hư.
Từ Đường Nhiên ôm lấy nàng cũng tỉnh táo tinh thần, trước đó chuyện hai mươi gian cửa hàng còn khiến hắn lo lắng Miêu Nghị đang cố ý làm khó, hiện tại không hề nghĩ vậy nữa, mà đang nghĩ phải dùng cách nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ đại nhân giao cho.
Nhiệm vụ hay không nhiệm vụ tạm thời nói sau. Sau khi tổng trấn phủ sắp xếp để người Thiên vương phủ đưa Phi Hồng, Lâm Bình Bình và Tuyết Linh Lung đi rồi, Miêu Nghị lại có chuyện tốt giao cho Từ Đường Nhiên làm. Là hắn ưa thích, đủ khiến hắn khoái hoạt.
Phồn hoa ẩn tàng sâu trong hắc ám, trên đường phố nhốn nha nhốn nháo của Quỷ Thị đột nhiên xuất hiện một trận rối loạn, một quần thiên binh thiên tướng từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao vây quanh một gian khách sạn.
Người đi trên đường phố tránh sang hai bên mà đứng, nhìn quân thiên tướng hung thần ác sát, chưởng quỹ chen ở trước cửa thương phố đối diện lòn hai tay vào tay áo, hừ hừ một tiếng, truyền âm với ke hầu một bên:
– Quỷ Thị hiếm khi mới thấy được cảnh này, vị tổng trấn đại nhân kia mới từ Cực lạc giới trở về chưa đến ba tháng đúng không?
Kẻ hầu đáp:
– Cũng gần ba tháng.
Chưởng quỹ:
– Chắc lại đang bắt người, mới chưa đến ba tháng, đây đã là lần thứ tư?
Kẻ hầu:
– Không sai, chưởng quỹ nhớ tốt nhất, là lần thứ tư.
Chưởng quỹ sách sách nói:
– Vị tổng trấn đại nhân này đúng là không chịu yên tĩnh, lúc tại Thiên phố chỉnh cho Thiên phố gà chó không yên, dọa cho nhân tâm hốt hoảng, giờ lại bắt đầu dày vò Quỷ Thị.
Kẻ hầu kỳ quái nói:
– Chưởng quỹ, Tín Nghĩa các này sao vậy, trước giờ luôn đè lên tổng trấn phủ, sao sẽ mặc cho tổng trấn phủ làm bừa?
Chưởng quỹ nghiêng mắt sang.
– Thực lực Tín Nghĩa các và bối cảnh Ngưu Hữu Đức đặt ở kia, còn cần phải nói, nước trong này sâu lắm, tiểu nhân vật chúng ta nào biết nội tình bên trong, sao mà hiểu được, tóm lại là thần tiên mặt trên đánh nhau, tiểu nhân vật ở mặt dưới tao ương… Ai, xuất hiện rồi.
Hơi giơ cằm về hướng khách sạn đối diện.
Cửa khách sạn, Từ Đường Nhiên mặc một thân tử giáp chắp tay sau lưng nghêng ngang đi ra, không dịch dung, đường hoàng công khai giữa Quỷ Thị.
Mặt sau một đội nhân mã kéo ra ba tên phạm nhân bi đánh cho gần chết.
Ba tên phạm nhân vừa lộ mặt, trong đám đông xem náo nhiệt ở mặt ngoài lập tức có người kinh ngạc nói:
– Mau nhìn, tên đằng sau kia chẳng phải là đào phạm Càn Công Chính, kẻ giết trên trăm thành hoàng đang bi Thiên Đình truy bắt?
– Hắc! Trốn nhiều năm như vậy không bị tóm lại, lần này rơi vào tay Thiên Đình thì chết chắc, thành hoàng tuy nhỏ, nhưng rốt cuộc giết nhiều mệnh quan Thiên Đình như vậy, không khéo phải bị đương chúng Lăng Trì xử tử.
– Nghe nói phu nhân của Càn Công Chính này bị thành hoàng nào đó… Ai!
– Càn Công Chính thực lực không yếu, sao dễ bị bắt như vậy? Còn một hơi bắt liền ba tên. Từ lúc tổng trấn phủ đổi một nhóm người, quả nhiên khác hẳn!
– Ngươi biết cái gì, người được đổi kia đâu phải tầm thường, nghe nói là được Khấu Thiên Vương tự thân phái tới trợ lực cho nữ tế, có thể kém được ư?