Lâm Hiên trên mặt lộ vẻ suy tư: “Sao hả, bảo vật ở đó rất nhiều sao?”
“Không, sư thúc ngài đã hiểu lầm, tên gọi Bách Bảo Trai tuy nho nhã, thật ra chỉ là một hiệu cầm đồ.”
“Hiệu cầm đồ?”
Ngày đó không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, trong lúc nhàn rỗi thì nữ tử họ Cát kia lại bước vào Bách Bảo Trai. Định tùy ý chọn vài thứ để xem, nào ngờ chọn trúng ngay viên Ánh Tượng Châu này. Lúc ấy, nàng cũng khôngbiết giá trị thực sự của vật ấy.
Có thể nói, hết thảy chẳng qua là một sự tình cờ.
“Thì ra là thế.”
Sau khi ngẩn ngơ một chút, Lâm Hiên lộ vẻ đã hiểu.
Hắn gật đầu nhẹ một cái, bình tĩnh hỏi tiếp: “Vậy khi còn ở trong Bách BảoTrai, ngươi có phát hiện thêm viên Ánh Tượng Châu nào tương tự haykhông?”
“Cái này… sư điệt cũng không rõ, sau khi trở về trongtông mới ngẫu nhiên phát hiện chỗ bất phàm của vật ấy. Nhưng pháp lựccủa sư điệt thấp kém, không thể tìm hiểu đến tột cùng vật đó ghi chépchuyện gì, cho nên cũng không có xem trọng bảo bối này cho lắm.” Thiếunữ trung thực trả lời. Thật ra, khi lấy vật ấy ra để trao đổi với LâmHiên, nàng này cũng không có gì chắc chắn, chỉ định thử một lần mà thôi.
Không nghĩ tới chó ngáp phải ruồi, Lâm sư thúc lại cảm thấy hứng thú vô cùng. Chính vì vậy mà nàng này lại cảm thấy hết sức ão não. Biết trước nhưvậy, năm đó mình nên tìm hết trong cái cửa hàng kia. Nếu như có thể tìmđược vài viên Ánh Tượng Châu, thì cơ duyên lần này chẳng phải càng thêmnắm chắc sao.
Hiện giờ có hối hận cũng đã muộn, phải tranh thủnắm chắc cơ hội hiện tại mới là quan trọng. Nàng chỉ hi vọng câu trảlời của mình có thể khiến cho Lâm Hiên vừa ý, có thể đồng ý trả lời mấyvấn đề của mình.
Bởi thế mà nàng này rất là mong mỏi, cũng dùng hết khả năng để trả lời tinh tường và kỹ càng.
Sau đó Lâm Hiên lại hỏi thêm vài câu, nàng này cũng trả lời cặn kẽ toàn bộ điều mình biết.
Thật lâu sau, Lâm Hiên ra vẻ hài lòng, xác định là không thể tìm thêm bất kỳ tin tức nào mà mình mong muốn từ nàng này nữa.
“Được rồi, cũng coi như ngươi trả lời tận tâm tận lực. Viên Ánh Tượng Châunày có chút tác dụng đối với Lâm mỗ, vậy ta tạm thời giữ lại xem như làvật trao đổi. Ngươi có thể hỏi Lâm mỗ thêm ba vấn đề, bên cạnh đó…”
Nói đến đây, Lâm Hiên hơi chút trầm ngâm, sau đó phất tay áo một cái, một đạo linh quang bay vụt ra.
Linh quang lóe lên rồi biến mất, hiện ra vài cái bình ngọc tinh xảo.
“Viên Ánh Tượng Châu này, tuy rằng cũng không thể xem là thứ đắt giá, nhưngnội dung mà nó chứa đựng đối với Lâm mỗ rất là có ích. Hỏi Lâm mỗ ba vấn đề để trao đổi nó, nói cho cùng vẫn hơi thiệt cho ngươi. Ta cũng khôngphải là người thích gian dối, cho nên tặng thêm cho ngươi bình đan dượcnày.”
“Vâng, tạ ơn sư thúc.”
Nàng này vội nhẹ nhàng phấttay một cái, nhận lấy bình ngọc, nét mặt tràn đầy vui mừng. Kết quả nàyso với tưởng tượng của nàng tốt hơn nhiều lắm, không chỉ được như nguyện có thể hỏi thêm ba vấn đề, mà còn được ban tặng thêm đan dược.
Lâm sư thúc nổi tiếng là người ra tay hào phóng, vật mà hắn ban tặng là cái gì?
Nàng này vui mừng quá đỗi, suy đoán lung tung rồi thật cẩn thận mở bình ngọc kia ra. Lập tức một mùi thơm thấm vào ruột gan từ trong bình tỏa ra,nàng cầm bình ngọc từ từ đổ ra vài viên tiên đan màu đỏ nhạt.
“Đây là…”
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 2715: Bách Bảo Trai