Vẻ mặt Nhiếp Đồng nghiêm túc.
– Yên tâm!
Nhiếp Vân không biết trả lời như thế nào, cho nên không thể làm gì khác hơn là trả lời một câu, thân thể nhoáng một cái đã rời khỏi chiến trường.
Việc cần làm đầu tiên lúc này chính là xác định vị trí của Đạm Đài Lăng Nguyệt, đồng thời lại đi tìm nàng.
Chỉ có tìm được đối phương, như vậy mới có thể thuyết phục được nàng.
Bất quá… Hỗn Độn hải dương lớn như vậy, nàng sẽ đi tới đâu chứ?
– Ký ức của nàng ở trong đoạn thời gian hóa thân thành thiên đạo trong Thiên Địa lục đạo, như vậy sau khi rời khỏi Hỗn Độn chí tôn vực sẽ đi tới nơi nào chứ?
Rời khỏi chiến trường, Nhiếp Vân cũng không có sốt ruột tìm kiếm mà là lẳng lặng trầm tư một phen..
Ký ức hiện tại của Đạm Đài Lăng Nguyệt đều là từ lúc hóa thân thành thiên đạo trong Thiên Địa lục đạo, sau khi một lần nữa phục sinh mới kết thúc. Bất kỳ chuyện gf trước đó đều không nhớ ra được, dựa theo tình huống bình thường mà nói, cũng có thể không biết tới Tam giới, càng không biết phong ấn, chuyện dị tộc.
Không biết những chuyện này, đương nhiên cũng sẽ không có khả năng đi về Tam giới… Vậy nàng sẽ đi đâu chứ?
Thiên Địa lục đạo?
Thiên Địa lục đạo đã biến thành một phần thân thể của nàng, cho dù là vị trí trước đây cũng đã bị Hỗn Độn khí che kín, càng không thể tìm ra được cái gì.
– Ngay cả thiên phú thiên cơ sư đối với nàng cũng không có tác dụng.
Khẽ suy tư một chút, Truy tung chi khí và thiên cơ khí vận chuyển, một lát sau, Nhiếp Vân lại lắc đầu một phen.
Hai loại thiên phú này nếu như tìm kiếm người khác sẽ có tác dụng rất lớn, thế nhưng đối với việc tìm kiếm Đạm Đài Lăng Nguyệt lại không có bất kỳ trợ giúp nào.
Thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, hơn nữa thiên phú Thiên Đạo sư đã vượt qua hai loại thiên phú này, có chứa áp chế đẳng cấp, cho nên không có cách nào định vị được nàng.
– Thiên phú vượt qua Thiên Đạo sư cũng chỉ có Chủ đan điền và Nạp vật đan điền, hai loại thiên phú này đều không có năng lực tìm người a.
Nhiếp Vân xoa xoa mi tâm, trong lúc đang suy nghĩ, đột nhiên hai mắt hắn sáng lên, dường như đã nghĩ tới điều gì đó:
– Không phải có thể dùng thiên phú Thiên Đạo sư câu thông với Hỗn Độn hải dương, tìm kiếm điểm cộng hưởng hay sao?
Từ sau khi Đạm Đài Lăng Nguyệt phục sinh thành người, nhất định thiên phú Thiên Đạo sư sẽ không biến mất. Đã như vậy, không phải có thể lợi dụng thiên phú Thiên Đạo sư ở trên người nàng câu thông với Hỗn Độn hải dương, tìm kiếm điểm cộng hưởng hay sao?
Nếu như có thể tìm ra nơi như vậy, không phải rất có khả năng Đạm Đài Lăng Nguyệt đang ở chỗ đó hay sao?
– Thử xem!
Nghĩ tới là làm, sắc mặt Nhiếp Vân có chút nghiêm túc, bàn tay vạch về phía trước một cái, thiên đạo khí lập tức từ trong lòng bàn tay tuôn ra, tuôn tới Hỗn Độn hải dương ở trước mắt.
Thiên phú Thiên Đạo sư là câu thông thiên đạo kiều lương, thậm chí còn có thể thay mặt thiên đạo.
Thiên đạo chỉ là quy tắc của thế giới, nếu tồn tại ở trong Hỗn Độn đại dương thì tất nhiên phải tuân thủ quy tắc nhất định, không có quy tắc, nhất định đã sớm sụp đổ!
Nhiếp Vân lợi dụng thiên phú Thiên Đạo sư tìm kiếm loại quy tắc này, nếu như lợi dụng loại quy tắc này, muốn khốn chế thì rất khó. Thế nhưng muốn tìm thì lại vô cùng đơn giản, thiên đạo khí vận chuyển một cái, Hỗn Độn đại dương trước mắt lập tức xảy ra biến hóa, giống như một cái bàn cờ giăng ở khắp nơi. Phía trên có từng đạo đường cong thất thải, không ngừng lập lòe, thay nhau tỏa sáng.
– Tìm!
Thiên đạo khí biến đổi hình dạng giống như quang mang bảy màu trước mắt, ông một cái đã phát ra quang mang chói mắt.
Một lát sau, Nhiếp Vân lại lắc đầu một cái.
– Chẳng lẽ nàng không có thiên phú Thiên Đạo sư hay sao?
Mới vừa rồi hắn đã dung hợp thiên phú Thiên Đạo sư và Hỗn Độn đại dương. Kết quả lại phát hiện ra không có tạo thành được bất cứ tác dụng gì, cũng không tìm được vị trí hiện tại của Đạm Đài Lăng Nguyệt. Giống như trên thế giới này chỉ có một mình hắn là Thiên Đạo sư vậy.