Lăng Phong sửng sốt,: ” Vì cái gì?”
Xuân cầm nói:” Ta thay thế thiếu phu nhân hỏi công tử một nan đề, đây là các thiếu phu nhân đã sớm thương lượng”
Lăng Phong nói: “Nan đề à, có gì cứ nói”.
Hạ Kỳ nói: “Chính là khăn phủ đầu của tân nương , đầu tiên nói chuẩn xác tên tân nương muốn lột khăn, nếu sai phạt ngươi ngủ sàn nhà, sai một lần ngủ một đêm sàn nhà, hai lần là hai đêm, ba lần ba đêm, đó là cách xử phạt ngươi đấy.”
Lăng Phong mỉm cười: ” Không làm khó được ta đâu pé”
Xuân Cầm mỉm cười nói: “Vậy mời tướng công, chúng ta đi .”. Nói xong cùng Hạ Kỳ ly khai tân phòng.
Lăng Phong thấy trong phòng chỉ còn lại có mình cùng ba pé tân nương, vì thế hưng phấn nói: “Ba vị nương tử, tướng công hành lễ .”
Nói xong, đi đến một tân nương, dùng cái mũi ngửi một lần, mỉm cười nói: “Mùi thơm ngát như hoa Quỳnh Ngọc, tự nhiên là Tư Tư .”
Nói xong, nhẹ nhàng lột khăn che đi, chỉ thấy trong mắt hắn chính là Đường Tư Tư, mái tóc dài quá vai, giống như dương liễu vũ phong, nguyệt mi đạm phất, hai mắt như làn thu thủy, môi anh đào chu nhuận, khóe miệng mỉm cười thản nhiên thật quyến rũ, một đôi mắt sáng đưa tình, thật động lòng người, quả nhiên là nhân gian hiếm thấy. Không hổ là một trong Thập đại mỹ nữ tung hoành thiên hạ.
Đường Tư Tư thẹn thùng: “Tướng công, một cửa này ngươi qua, phía sau còn có hai vị tỷ muội đó nha!”
Lăng Phong mỉm cười: “Hãy xem ta.”
Nói xong hắn liền đến gần một vị tân nương khác, ngửi ngửi, nói: “U cốc hoa lan, là Ngọc Chân.”
Xốc khăn che đầu lên , quả nhiên là Công Tôn Ngọc Chân, nàng giờ phút này giống như thiên tiên. Mi đại sơ miêu, phong nhãn hàm xuân, trên gương mặt đạm quân yến chi, hơn nữa đôi môi đỏ tươi thật đẹp, trải qua một phen trang điểm nhẹ, lại càng có vẻ quyến rũ động lòng người.
“Thiên Sơn Tuyết Liên thơm ngát, đương nhiên chỉ có Thanh Thanh .”. Nói xong, Lăng Phong đi đến Mộ Dung Thanh Thanh hắn vén khăn lên, chỉ thấy Mộ Dung Thanh Thanh cổ trắng buông xuống, khuôn mặt đỏ ửng động lòng người .Vốn thật kiều diễm xinh đẹp, giờ phút này như Hằng nga hạ phàm.
Vén khăn che của ba vị tn6 nương xong, Lăng Phong cùng các nàng cẩn rượu, dưới ánh nến lung linh nhìn thật kiều diễm, Lăng Phong không nhịn được đem tam nữ ôm vào trong lòng
Đường Tư Tư đợi hắn bình tĩnh trở lại, nhẹ giọng nói: ” Ngươi a, còn như vậy cẩn thận chúng ta tỷ muội đem ngươi đuổi ra à.”
Lăng Phong mỉm cười ôm Đường Tư Tư ngồi ở trên mình, trái ôm Mộ Dung Thanh Thanh, phải ôm Công Tôn Ngọc Chân, mỉm cười nói: ” Tư Tư, Thanh Thanh, Ngọc Chân! Các ngươi lần này tới Hàng Châu ba ngày, hôm nay lại đều là nương tử của Lăng Phong ta, nhớ lại cứ như là ảo mộng “
Đường Tư Tư mặc dù nhanh mồm nhanh miệng, nhưng lúc động phòng cũng trở nên khẩn trương, nàng vội vàng duỗi tay che miệng hắn lại, nói: “Ngươi đừng nói nữa, hôm nay là ngày vui của ngươi a, nếu không chẳng phải muốn khinh bạc bọn muội sao?”
Lăng Phong không đợi nàng nói xong, ôm lấy nàng đi đến bên cạnh, Mộ Dung Thanh Thanh cùng Công Tôn Ngọc Chân che miệng cười nhẹ.
Đường Tư Tư xấu hổ, dưới ánh nến, mày liễu mắt hạnh, chu thần nửa điểm, mặt như hoa đào, thật say long người, nghe vậy cũng là nở nụ cười:” Ngươi ngay lúc lần đầu gặp ta, ta chỉ biết, đời này trốn không thoát tay ngươi.”
Mộ Dung Thanh Thanh cười nói: “Tướng công, Tư Tư, đã không còn sớm , không bằng đêm nay Tư Tư bồi tướng công, ta cùng Ngọc Chân cáo từ trước.”
Đường Tư Tư cười giữ chặt các náng: “Các ngươi đừng đi, các ngươi cho rằng ta một người có thể ngăn cản đại sắc lang này a, chỉ sợ chúng ta liên thủ, cũng không là đối thủ của hắn, đến lúc đó không biết đi nơi nào tìm viện binh a, các ngươi nếu không lưu lại, ta cũng đi!”
Mộ Dung Thanh Thanh là người từng trải, không có gì nói, nhưng còn Công Tôn Ngọc Chân nghe vậy xấu hổ đến thần tình đỏ bừng.
“Tốt lắm, bắt đầu từ Tư Tư cho Thanh Thanh cùng Ngọc Chân làm mẫu “.Lăng Phong cười nói, ôm lấy Đường Tư Tư, trên dưới không ngừng vỗ về chơi đùa .
Đường Tư Tư nằm trong lòng Lăng Phong, một tay không e dè vuốt cái đó của hắn, mị nhiên nói: ” Tướng công, ngươi xấu lắm.”
Lăng Phong mỉm cười:” Ta đương nhiên xấu rồi, không xấu như thế nào có thể lấy ngươi a, nam nhân không xấu, nữ nhân chính là không thích !”
“Bại hoại, ngụy biện!”. Đường Tư Tư tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng mà cũng xoay người ôm lấy Lăng Phong, tùy ý Lăng Phong hôn môi cùng hai má của nàng, trong lòng tràn đầy tình yêu vô hạn.
Hương phong thuần tửu, mỹ nhân như ngọc. Đường Tư Tư khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng. Lăng Phong duỗi tay cầm tay phải của nàng, vươn cánh tay trái ôm bả vai của nàng, bên tai ngửi được u hương mùi thơm của cơ thể con gái, tại hai má nàng nhẹ nhàng hôn, môi tiếp xúc, thân thể mềm mại trong lòng hắn có chút khẽ run, Đường Tư Tư trên mặt diểm sắc hồng, xấu hổ nhìn thập phần đáng yêu, Lăng Phong trong lòng rung động, chịu không nổi, gắt gao ôm nàng, hôn thật sâu.
Đường Tư Tư mắc cỡ đỏ mặt, lưỡi đinh hương bị hắn quấn lấy làm cho cả người run rẩy, trong lòng tựa như nai con nhảy loạn không ngừng, cũng không biết làm sao đành phải mặc hắn bài bố.
Hôn nồng nhiệt, chỉ thấy Đường Tư Tư hai gò má ửng đỏ, sóng mắt lưu động, nói không nên lời. Lăng Phong tay kia thì tại toàn thân của nàng trên dưới vuốt ve, Đường Tư Tư thẹn thùng không dám ngẩng đầu lên. Trải qua 1 trận vuốt ve, Lăng Phong làm cho nàng ngã lên trên giường, nhẹ nhàng đem xiêm y phía trên của Đường Tư Tư cởi bỏ, lộ ra cái yếm nhỏ, cảm giác được hai vai có chút run, Lăng Phong trong lòng nhảy mạnh, cổ trắng cao ngất, đường cong yểu điệu mềm mại, trong suốt cân xứng, hoàn toàn hiện tại trước mắt hắn.Lăng Phong thần hồn điên đảo, trêu chọc làm Đường Tư Tư thở gấp liên tục, hai người triền miên, mùi thơm trên yếm khe khẽ lan tỏa , cặp ngọc thố trơn nhẵn, nõn nà, thon dài, làm Lăng Phong yêu thích không buông tay, quanh thân máu bắt đầu sôi trào, nhiệt lưu giống như nước triều dâng lên. Đường Tư Tư đang hứng tình, lúc này toàn thân phiếm hồng . Lăng Phong không nhịn được vươn cổ, hôn 1 cái ở nhũ hoa hồng hồng, dùng sức cắn mút , làm nàng toàn thân phát run, thoải mái cực kỳ.
Phấn điêu ngọc trác, bạch bích không tỳ vết , làm Lăng Phong mê mẫn, nóng vội giơ lên bảo bối, rốt cục không nhịn được hướng Đường Tư Tư đánh sâu vào.
Đường Tư Tư bị Lăng Phong hí lộng như vậy, đau đến cả người run rẩy, sắc mặt tái nhợt, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra” Tư Tư, ta làm sau ngươi sao? “.Lăng Phong ôn nhu nói
“Không, tướng công. Ngươi cho ta cảm giác rất phong phú, rất hạnh phúc ” Đường Tư Tư mị nhãn như xuân trả lời
Lăng Phong trong lòng dâng lên 1 cảm giác thương tiếc, gắt gao ôm nàng hôn nồng nhiệt,. Dần dần, nàng bị dục hỏa chiếm cứ, phong mông mảnh mai lắc lư.
Không được bao lâu, Đường Tư Tư liền mãnh liệt cuồng triều mà ra, cái loại cảm giác hạnh phúc này làm nước mắt nàng rơi liên tục
Home » Story » kiều kiều sư nương » Chương 270: Tam thê
