Cung Hòe cau mày nói: “Kỳ thật các thế lực lớn bên ngoài đều đã hủy bỏ treo thưởng truy nã Diệp Phàm.”
Bạch Vân Hi hơi ngoài ý muốn: “Phải vậy không?”
(dreamhouse2255)
Cung Hòe gật đầu: “Đúng vậy!”
Hiện tại mọi người đều biết Diệp Phàm đang ở Hắc Thạch Cốc, cho nên treo thưởng truy nã Diệp Phàm phát ra cũng không có ý nghĩa gì.
Bên ngoài thật ra có không ít người muốn đồ trêи tay Diệp Phàm, nhưng vết xe đổ của Thẩm Mạn Thanh ngay tại trước mắt, nhất thời ai cũng không dám động vào Diệp Phàm.
Đoạn thời gian này thật ra có không ít người mạo hiểm tới tìm Diệp Phàm luyện đan, đại đa số đều là tu sĩ Kim Đan, bất tri bất giác lại tích lũy cho Diệp Phàm rất nhiều nhân mạch.
“Vân Hi.” Diệp Phàm đi vào động phủ, nhìn thấy Bạch Vân Hi đang nói chuyện cùng Cung Hòe.
“Phó hội trưởng, sao ngươi lại tới đây?” Diệp Phàm hỏi.
Cung Hòe vội vàng kể lại mọi chuyện.
Diệp Phàm gật đầu: “Như vậy a!”
Cung Hòe nhìn Diệp Phàm: “Diệp đan sư, ngươi xem chuyện này?”
Diệp Phàm dứt khoát lắc đầu: “Ta không tiếp.”
Cung Hòe cau mày: “Vì sao?”
(dreamhouse2255)
“Ta sợ chết nhất.” Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi đáp.
Cung Hòe: “…… Diệp đan sư, ngươi ra giá đi!”
Thời khắc mấu chốt, chỉ có thể đập tiền, Diệp Phàm không chỉ sợ chết, còn tham tài, chỉ cần ra đủ linh thạch liền có thể mời được Diệp Phàm. Năm đó Diệp Phàm trộm sạch Trận Pháp Lâm rồi lại quay trở về đã chứng minh chân thật cho điểm này.
Diệp Phàm cau mày nói: “Giá trị con người của ta hiện tại tăng rồi, 500 vạn linh thạch không đủ.”
Cung Hòe gật đầu: “Linh thạch không thành vấn đề, bí cảnh kia không chỉ nuốt hội trưởng, còn nuốt cả nhi tử của các chủ Tụ Bảo Các Kim Mãn Sơn, Kim Đa Bảo, Kim tiền bối hẳn là sẽ nguyện ý chi viện một ít.”
Bạch Vân Hi hồ nghi hỏi: “Kim Mãn Sơn không phải Nguyên Anh sao? Nhi tử của hắn biến mất, hắn không điều tra?”
Tụ Bảo Các là tổ chức thương nghiệp lớn nhất Đông Đại Lục, khắp các nơi trêи Đông Đại Lục đều có cửa hàng của nó, trong số các tu giả Nguyên Anh trêи Đông Đại Lục, thực lực của Kim Mãn Sơn không phải mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là giàu có nhất.
“Kim Mãn Sơn đã đi tra qua, bất quá, trận pháp kia rất kỳ quái, tu giả Kim Đan, dưới Kim Đan có ý đồ bài trừ trận pháp sẽ bị hút vào, tu giả Nguyên Anh công kϊƈɦ trận pháp, trận pháp sẽ không động.”
“Sao lại có loại trận pháp như vậy?” Bạch Vân Hi khó hiểu.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chống cằm: “Đúng là có một loại trận pháp như vậy, phù hợp với các đặc tính mà ngươi nói, loại trận pháp này gọi là Thôn Tiên Trận.”
“Thôn Tiên Trận? Đó là trận pháp gì, sao ta chưa từng nghe nói qua?” Cung Hòe mê mang.
“Kiến thức của ngươi cũng quá hạn hẹp, Thôn Tiên Trận cũng chưa từng nghe nói qua!” Diệp Phàm lắc đầu than thở, Thôn Tiên Trận ở Nam Đại Lục rất nổi danh a!
“Còn xin Diệp đạo hữu chỉ giáo.” Cung Hòe cung cung kính kính nói.
“Thôn Tiên Trận chính là loại trận pháp có vào không có ra, mà người hoặc yêu thú có cấp bậc cao hơn sẽ bị bài trừ không cho vào trong trận pháp.”
“Có một loại sinh vật thuộc nửa thực vật nửa yêu thú gọi là Thực Nhân Thụ, trời sinh có thể bố trí loại trận pháp này, loại cây này sau khi thành thục có thể phát ra một cỗ mùi hương mê người, hấp dẫn người cùng yêu thú tiến vào Thôn Tiên Trận mà nó bố trí, sau khi vào, Thực Nhân Thụ sẽ ăn sạch con mồi đã vào trong lĩnh vực của nó, mà sau khi nó ăn xong, Thôn Tiên Trận liền đóng cửa, lúc này ai cũng không vào được.”
Cung Hòe: “……”
“Loại Thực Nhân Thụ này nghe nói đã tuyệt chủng, bất quá, có một trận pháp sư thiên tư thông minh, tuyệt thế vô song học được Thôn Tiên Trận từ trêи người Thực Nhân Thụ, sau đó, người này bố trí một cái bí cảnh giả, bên trong bí cảnh giả che kín bẫy rập, độc dược, sau đó lại bố trí Thôn Tiên Trận ở bên ngoài.”
“Về sau, trận pháp sư thiên tài này đi khắp tu chân giới rải rác bí cảnh giả, khiến cho mọi người lầm tưởng rằng bên trong bí cảnh toàn linh thảo, linh tài, đông đảo các tu sĩ quả nhiên mắc mưu, dũng mãnh tràn vào trong bí cảnh đã che kín bẫy rập, tu giả lâm vào trong bí cảnh không thể mở ra Thôn Tiên Trận, toàn quân bị diêt.”
(dreamhouse2255)
“Trận pháp sư kia lấy năng lực của một người, hãm hại chết hơn trăm tu sĩ cùng giai, mượn chuyện này đạt được một bút tài nguyên tu luyện kinh người.”
Cung Hòe cau mày lại: “Sao lại có tu sĩ phát rồ như thế, ta chưa từng nghe nói qua.”
Diệp Phàm nhún vai: “Cho nên mới nói ngươi kiến thức hạn hẹp.”
“Vậy tu sĩ kia thế nào rồi, đã bị người đuổi giết chết?” Cung Hòe hỏi.
Diệp Phàm nhìn Cung Hòe: “Ngươi hy vọng hắn đã chết?”
Cung Hòe gật đầu: “Đương nhiên, loại bại hoại này ai cũng có thể giết chết.”
Diệp Phàm gật đầu: “Hắn đúng là đã chết.”
Vị trận pháp sư hãm hại hơn trăm tu sĩ cùng giai này chính là sư tổ khai sơn Vạn Ma Tông ở Nam Đại Lục, vạn năm trước, hung danh truyền khắp, bất quá, tên kia đã chết mấy ngàn năm.
Tục ngữ nói, giết một người là tội, giết vạn người là hùng, tu chân giới vì tài nguyên tu luyện thường xuyên phát sinh đại chiến, vô số tu sĩ thành danh đều là đạp lên bạch cốt chồng chất thượng vị.
Sư tổ khai sơn Vạn Ma Tông năm đó vì chuyện này bị đông đảo tu sĩ tu chân giới đuổi giết, hắn tìm một nơi bế quan, kết thành Nguyên Anh, lại tái hiện thân ở tu chân giới, chân chính chờ hắn tiến vào Nguyên Anh, ai cũng không dám cùng hắn tranh phong, người này chính là thần tượng của không ít tu sĩ ma đạo ở Nam Đại Lục.
Cung Hòe bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm, tu sĩ điên cuồng như vậy cư nhiên được Diệp Phàm xưng tụng là thiên tài.
“Diệp đan sư cảm thấy trận pháp kia là Thôn Tiên Trận?” Cung Hòe hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Ta cũng chưa từng đi xem qua, sao biết được?”
“Vậy Diệp đạo hữu cảm thấy, nếu là Thực Nhân Thụ làm, lấy hiểu biết của Diệp đạo hữu, tu sĩ bên trong đã chết hay còn sống?”
“Thực Nhân Thụ sẽ phân bố ra một loại khói độc, loại khói độc này làm tê mỏi thần kinh của tu sĩ, sau khi tu sĩ hôn mê, Thực Nhân Thụ sẽ phân bố ra một loại chất nhầy, bao vây tu sĩ lại, biến tu sĩ thành chất dinh dưỡng của nó, quá trình này có thể kéo dài liên tục từ mấy tháng đến mấy năm, cụ thể như thế nào ta cũng không biết.”
Cung Hòe nghe da đầu tê dại, “Có khi nào hội trưởng bọn họ đã chết trêи tay Thực Nhân Thụ kia rồi không?”
“Có loại khả năng này, nói chung, Thực Nhân Thụ thả ra Thôn Tiên Trận, bỏ những tồn tại mà Thực Nhân Thụ cho là không có uy hϊế͙p͙ tới nó vào, khói độc mà Thực Nhân Thụ thả ra gọi là Mê Tiên Chướng, loại khói độc này là một trong mười loại độc độc nhất tu chân giới, giải độc đan bình thường không thể giải, cực kỳ lợi hại, gặp gỡ dữ nhiều lành ít!” Diệp Phàm nói.
Cung Hòe: “……”
Bạch Vân Hi trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái: “Đừng nói hươu nói vượn.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ta không nói hươu nói vượn a! Ta nói chính là sự thật.”
Bạch Vân Hi: “……”
(dreamhouse2255)
……….