Người đại diện đang run rẩy lo sợ cuối cùng cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cũng may Kim chủ vẫn còn có chừng mực.
Nhưng mà cũng chỉ có chừng mực được chút xíu vậy thôi.
Vào lối đi VIP, bên cạnh không có ai Kim chủ lập tức nắm chặt tay Bánh bao sữa đưa đến bên môi hôn hôn: “Tiệc mừng thì có, nhưng anh em khác thì không có, chỉ có anh thôi.”
Bánh bao sữa lặng lẽ dựa gần Kim chủ hơn chút, cậu hôn bên sườn mặt hắn một chút, nhỏ giọng nói: “Ngài gần nhất, trong mắt em cũng chỉ có ngài.”
Vừa lên xe Kim chủ đã kéo cậu vào lòng hôn tới tấp. Hôn đến khi Bánh bao sữa mơ mơ màng màng mềm nhũn nằm trong lòng hắn mặc người ức hiếp mới vừa lòng.
Được thưởng tất nhiên vui vẻ, nhưng được gặp người yêu thì lại càng vui hơn.
Hai má Bánh bao sữa đỏ bừng, cậu len lén nâng tấm chắn trong xe lên. tuy ngượng ngùng nhìn Kim chủ nhưng đôi mắt lại sáng lấp lánh: “Sao ngài lại lấy cả banner của fan thế?”
Đã mấy ngày không được gặp nhau, Kim chủ nhớ cậu muốn chết, hắn ngứa ngáy trong lòng vừa hôn cậu vừa nói: “Thời Hạnh từ ngôi sao nhỏ đã trở thành diễn viên tên tuổi rồi. Anh phải đứng vững vị trí fan số 1 của em, không thể để em bị cướp mất”
Bánh bao sữa rì rầm: “Em sẽ không chạy đâu.”
Kim chủ bắt đầu tính sổ: “Chưa chắc đâu, không chừng trong số mấy fan gửi thư tình cho em có anh đẹp trai nào thì sao?”
Bánh bao sữa sửng sốt, không ngờ lúc mình nhận thư lại bị Kim chủ thấy, cậu vội vàng giải thích: “Không phải thư tình, không phải. Đó chỉ là fans viết thư cho em thôi, không có ai hết… Không có anh đẹp trai nào hết mà!”
Kim chủ cố ý bắt nạt người ta: “Em xem hết rồi à? Sao lại biết không có ai đẹp trai nào?”
Bánh bao sữa hơi sốt ruột, đã bên nhau bốn năm mà cậu vẫn ngốc như lúc trước, Kim chủ nói gì cũng tin.
Cậu đỏ mặt túm góc áo Kim chủ, như lấy lòng mà hôn hắn: “Không ai đẹp trai bằng ngài cả!”
Kim chủ cười, xé tờ giấy ghi chú hí hoáy viết cho cậu một lá thư.
“Người như ngôi sao sáng vừa tốt tính vừa đẹp trai. Chỉ vừa thấy công tử, tôi đây đã định chung thân rồi!”
Kim chủ khẽ cười, gấp tờ giấy nhét vào túi áo Bánh bao sữa: “Thế fan này thì sao? Đẹp trai không?”
Sao hắn lại còn xem mình như fan của cậu mà khen ngợi không chớp mắt thế kia nữa chứ.
Mặt Bánh bao sữa càng đỏ hơn, cậu chui vào lòng hắn xin tha: “Lát nữa em nói người đại diện phát thông báo, sau này sẽ không nhận cả quà lẫn thư của fans, được không?”
Kim chủ bắt nạt người ta đủ rồi, giờ mới bật cười: “Tưởng thật à? Trêu em thôi. Quà của fan thì cứ nhận đi, anh không giận đâu.”
Hắn xoa xoa mái tóc mềm mại của Bánh bao sữa, ôm siết lấy cậu vào lòng: “Dù sao anh cũng là fan của em, cũng muốn tặng quà cho em đấy.”
Bánh bao sữa chôn mặt trong ngực Kim chủ, hỏi lí nhí: “Cái… Cái gì cơ?”
Kim chủ đẩy đẩy hông về phía cậu, ngữ khí ái muội: “Hoặc là?”
Bánh bao sữa sửng sốt, cả người cũng đỏ rực. Một lúc lâu sau cũng ngoan ngoãn ôm eo Kim chủ, nói lí nhí: “Muốn.”
Tiệc mừng đã chuẩn bị rồi.
Nhưng ảnh đế mới lại không đến dự.
Fans của cậu bất ngờ nổi máu hăng, làm cậu đau eo.
… Rõ ràng hôm sau lúc đi lại Bánh bao sữa cứ phải đỡ eo, không bị đau thì còn là thế nào.
Hết phiên ngoại 2