Đông Phương Hạ bên này kiểm tra khắp nơi, cũng âm thầm đếm số người của Tào Bang bị nổ chết! Khi phát hiện chỉ còn một nửa ở lại đây mới thở phào nhẹ nhõm! Có vẻ như bọn họ không tụ tập cùng nhau trong quá trình tháo chạy mà tách ra, năm mươi người đã đủ để chứng minh rồi!
Nhìn những cái hố lớn này trên mặt đất, lửa giận trong lòng Đông Phương Hạ lại nhen nhóm! Với đồ vật có lực sát thương như vậy, anh ở bên này muốn sở hữu một chiếc cũng khó khăn nhưng vị hôn thê của bản thân lại có thể tùy tiện vác tới, suýt chút nữa còn phá hỏng kế hoạch của mình. Anh không tức giận mới là lạ!
Xoay người quay trở lại! Đông Phương Hạ liếc Thư Lăng Vy một cái, chỉ vào mấy thùng lớn ở đằng kia nói với Hác Hiên: “Hê-rô-in ở trong đó, còn những thứ khác người của tôi đã lấy đi rồi! Anh giải quyết chuyện ở đây đi, thi thể và chiến lợi phẩm ở bên trong có thể giúp ích cho anh. Tôi đi đây!”
“Đông Phương Hạ…”
Hác Hiên thở ra một hơi thật sâu, mặc dù Đông Phương Hạ không nói rõ nhưng anh ta cũng không phải là không nghe ra! Giao dịch giữa Yamaguchi-gumi và Tào Bang ngoài buôn bán hê-rô-in thì còn những thứ khác nữa, những thứ đó có thể hữu ích cho Lang Quân, Đông Phương Hạ muốn nhưng lại không thể kêu anh ta đưa lại cho anh ngay trước mặt các thành viên của Cục an ninh Quốc phòng và cảnh sát vũ trang.
Một chuyện quan trọng khiến Cục An ninh Quốc Phòng thu giữ được nhiều hê-rô-in như vậy, bên trên nhất định sẽ thăng chức cho Hác Hiên! Cộng thêm thi thể của Yamaguchi-gumi, mọi công lao đều thuộc về Hác Hiên! Anh ta vốn nên vui mừng nhưng lại không thể vui nổi!
Thấy Đông Phương Hạ sắp rời đi, Hác Hiên hô một tiếng! Nhìn chằm chằm vào người anh em tốt của mình với ánh mắt hối lỗi.
Chạm phải ánh mắt này của Hác Hiên, Đông Phương Hạ do dự một chút rồi nặn ra một nụ cười! Quay người đi tới, vỗ vào vai Hác Hiên, nhàn nhạt đáp: “Không sao đâu, cũng không có ảnh hưởng quá lớn! Yên tâm đi! Tiếp theo chúng ta có thể xem một màn kịch hay giữa Tào Bang và Hải Bang rồi! Anh nhanh chóng xử lý đi. Nhớ lấy, anh còn nợ em một bữa cơm!”
Nói đến câu cuối cùng, Đông Phương Hạ nói giỡn!
Hác Hiên nhìn theo bóng dáng thon dài của Đông Phương Hạ dần dần biến mất vào màn đêm, mới ngẩng đầu, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng sau đó kêu người gấp rút giải quyết mọi việc ở đây!
Thấy tâm trạng nặng trĩu của Đông Phương Hạ lúc rời đi, Thư Lăng Vy mới ý thức được rằng Hác Hiên không hề lừa cô, rằng Cô thực sự đã gây ra phiền toái lớn rồi! Lúc đi khỏi Đông Phương Hạ thậm chí còn không chào hỏi cô, lời vừa rồi anh nói cùng Hác Hiện không có ảnh hưởng quá lớn, vậy chính là có ảnh hưởng rồi!
Vào lúc này, Thư Lăng Vy thực sự muốn cho mình một phát súng! Từ chỗ Hác Hiên biết được Đông Phương Hạ có mặt tại đây, còn có một kế hoạch! Bản thân sao lại không thông báo cho anh một tiếng đây! Muốn cho anh một bất ngờ, không nghĩ tới…
Giải quyết xong chuyện ở đây đã là hai giờ sáng, khi quay lại trung tâm thành phố, Thư Lăng Vy lập tức gọi điện cho Đông Phương Hạ! Nhưng anh không trả lời, chỉ gửi một tin nhắn nói cho cô biết rằng mình đã trở lại khu chung cư Long Uyển rồi.
Biết được Đông Phương Hạ đang ở Long Uyển, Thư Lăng Vy không ngừng nghỉ mà đuổi theo ngay tới đó! Chuyện xảy ra đêm nay khiến trong lòng cô không dễ chịu chút nào, cô muốn xin lỗi anh.
Nhưng khoảnh khắc cô đẩy cửa bước vào thì hoàn toàn chết lặng. Vốn tưởng rằng Đông Phương Hạ đang có tâm trạng tồi tệ và sẽ đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ! Không ngờ, anh lại đang chơi máy chơi game cùng Tiểu Lâm trong phòng khách, vừa chơi vừa la hét muốn Tiểu Lâm phải nhường mình.