– Quỷ Thị tổng trấn phủ vốn là một chỗ bày cho có, không có tư cách trang bị Phá Pháp cung, người có thể sai đến cho ngươi, Bắc Quân Phá Pháp cung điều không tới được, Thiên Hậu cũng không có quyền lợi này, chuyện này không có biện pháp giúp.
Miêu Nghị vốn muốn nói nếu như mình có thể lấy được Phá Pháp cung thì có được hay không, nhưng mà ngẩm lại hay là không nên nói ra, miền tự tìm phiền toái cho mình, chỉ phải đổi một thỉnh cầu khác:
– Nghĩa phụ, con muốn đầu của một người!
– Nói!
Khấu Lăng Hư thuận miệng một tiếng, điềm tĩnh không nao núng.
Miêu Nghị nói:
– Con muốn khai đệ nhất đao trước đối với đầu của Doanh Dương!
Lời này vừa nói ra, Khấu Tranh và Đường Hạc
Niên nhanh chóng quay đầu lại nhìn, Khấu Lăng Hư cũng quay người sang, ánh mắt lòe lòe hỏi:
– Cháu nội của Doanh Cửu Quang kia?
– Vâng!
Miêu Nghị bình tình nói:
– Doanh Dương hạ độc thủ đối với con tại Cực Lạc giới, món nợ này con muốn tìm hán thanh toán.
Khấu Tranh không nhịn được lên tiếng nói:
– Muội phu, Doanh Dương sao có thể điều động người của Cực Lạc giới, trong lòng ngươi xem ra cần phải rõ ràng, sau lưng là Doanh gia.
Miêu Nghị thành thật:
– Nhưng mà ta không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là khai đao với Doanh Dương. Khấu Tranh dở khóc dở cười nói:
– Ngươi thật đúng là thành thật. Doanh gia đã có hai đứa cháu gián tiếp hoặc trực tiếp chết ở trên tay ngươi rồi, ngươi giết một tên nữa, Doanh gia làm sao chịu nổi?
– Không bọn họ sinh rất nhanh, nghe nói đã chết hai tên lại sinh ra hai tên nữa.
Miêu Nghị nhàn nhạt trả lời một câu, quyết tâm không thay đổi nói:
– Doanh gia nhiều lần động thủ với ta, ta lại không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là duỗi một bàn tay qua đến đây thì liền chém một bàn tay! Chẳng những là lần này, sau này chỉ cần Doanh gia động thủ với ta nữa, ta liền chuyên tìm con cháu Doanh gia trút giận, ta cũng muốn nhìn xem thử là bọn họ sinh nhanh, hay là ta giết nhanh. Kế đó, ta cần phải ép cứ điểm bí mật của Doanh gia tại Quỷ Thị bên đó có phản ứng, để thuận theo dây mà lần tới trái chém phứt dẹp hết!
Khấu Tranh câm miệng đớ lưỡi, cuối cùng thở dài:
– Ngươi đây là đắc tội đưa Doanh gia vào chỗ chết à!
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
– Đại ca, ta không động thủ, bọn họ sẽ dừng tay, sẽ bỏ qua cho ta sao?
Khấu Tranh không nói nên lời nhìn về phía phản ứng của phụ thân, ngay cả Đường Hạc Niên cũng không nhịn được gài gãi cái trán.
Khấu Lăng Hư im lặng hồi lâu, rồi nói:
– Bên này sẽ không giúp cho ngươi giết Doanh gia tử đệ, ngươi có bản lãnh tự mình đi giải quyết đi.
Miêu Nghị:
– Nghĩa phụ, con cần nắm giữ động tĩnh và hướng đi lại của hắn. Khấu Lăng Hư:
– Lão Đường, ngươi quan tâm cuộc một chút động tĩnh của Doanh gia tiêu tử kia đi.
Lão Đường vẻ mặt đau khổ nói:
– Lão gia, Doanh gia bên đó đã biểu thái rồi, nguyện ý nhường ra hai vị trí Đô Thống để bỏ qua sự việc Cực Lạc giới.
Khấu Lăng Hư:
– Muốn làm thì cũng thôi đi, nếu như có biện pháp khiến cho Khấu gia ta không biết là ai làm, thì đó cũng là bản lãnh của Doanh gia! Là Doanh gia bên đó phá hư quy củ trước, bày ra rõ ràng rồi, đây đã là Doanh gia lần thứ hai động thủ đối với Hữu Đức rồi chứ? Cũng là nên khiến cho Doanh gia thanh tỉnh một chút rồi, hai vị trí Đô Thống đó trả trở về đi, án theo ý tứ của Hữu Đức đi làm.
– Dạ vâng!
Lão Đường cười khổ gật đầu đáp ứng, chẳng qua là không biết Doanh gia khi biết thái độ của Khấu gia thì sẽ có phản ứng gì, không biết Doanh gia tiểu tử kia có sợ hãi hay không.