Cuối cùng Diệu Tồn trần thuật Tuệ Lâm Tinh bị tập kích chứng minh Miêu Nghị không nói lời nói dối, hai bên đều lây được lời chứng.
Lam Dạ Bồ Tát cũng không có ý định ở bên này lâu, xong chuyện nàng cũng từ giã Khấu Lăng Hư.
Khấu Tranh thay mặt tiễn khách. Miêu Nghị lại bị giữ lại.
– Hữu Đức, người bên Quỷ Thị ngươi khả năng phải cân thận nhiều hơn rồi.
Khấu Lăng Hư đột nhiên từ từ toát ra một câu.
Miêu Nghị một mực bàng quan thật ra đã sớm nhìn thấu Khấu Lăng Hư tựa như không có chút hứng thú nào đối với cuộc thẩm vấn vừa rồi, dường như luôn luôn mất thần suy tư điều gì. Hắn chắp tay trả lời:
– Nghĩa phụ yên tâm, con sẽ cẩn thận.
Khấu Lăng Hư khẽ lắc đầu. Ông ta biết hắn vẫn chưa biết tình huống, quay về phía Đường Hạc Niên gật đầu ra hiệu một cái.
Lão Đường hội ý, trầm giọng nói ra một tin tức trọng đại:
– Cô gia, người thật sự phải cẩn thận một chút, nếu như đoán không lầm. Thiên Hậu nương nương khả năng đã mang thai thiên tử.
Hai mắt của Miêu Nghị trợn to mấy phần. Tin tức này đích xác đủ kính bạo, trách không được có thể khiến cho Khấu Lăng Hư cũng có chút thần bất thủ xả.
Hắn dĩ nhiên hiểu rõ Thiên Hậu nương nương mang bầu thiên tử ý vị như thế nào. Điều đó có nghĩa là mục đích của Hạ Hầu gia đã đạt đến rồi, có nghĩa là sự hợp tác giữa Hạ Hầu gia và Khấu gia sắp xong rồi. Bên Tín Nghĩa các e rằng sẽ không cung cấp bảo đảm an toàn cho hắn nữa. Thế nên hắn không khỏi hỏi:
– Đường thúc, có thể xác nhận sao?
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lại cảm thấy dư thừa, dựa vào con đường tin tức của Khấu gia, chuyện không thể xác định làm sao nói ra.
Lão Đường đáp:
– Mặc dù Thiên Đình vân chưa có công bố chính thức, nhưng mà từ bên phía Thiên Tần cung có động tình khác hắn với bình thường xem ra, sợ là gần giống rồi. Hơn nữa bên phía Hạ Hầu gia cũng truyền đến tin tức, bày tỏ sẽ mau sớm giúp cho ngươi khôi phục đẳng cấp đến nhị tiết thượng tướng, trong lúc đó ở chỗ này sẽ phụ trách an toàn của ngươi, sau này khó có thể bảo đảm.
Khấu Lăng Hư nói tiếp:
– Thật ra ngươi cũng không cần lo lắng quá mức. Tín Nghĩa các cũng sẽ không để cho Quỷ Thị xảy ra tình trạng hỗn loạn gì. Nhà bên đó cũng sẽ phái cao thủ đi bảo vệ ngươi.
– Nghĩa phụ!
Miêu Nghị đột nhiên ngẩng đầu, nói năng có khí phách:
– Quỷ Thị là địa bàn của con
Khấu Lăng Hư và Đường Hạc Niên song song sửng sốt, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấu đối phương cũng không hiểu rõ lời này của Miêu Nghị là có ý gì.
Đường Hạc Niên hỏi:
– Cô gia, ta nghĩ người xem ra cần phải hiểu rõ, Quỷ Thị là địa bàn của Tín Nghĩa các chứ?
Miêu Nghị ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
– Nghĩa phụ, con là tổng trấn của Quỷ Thị, co đầu rút cổ đi xuống đợi người khác động thủ như vậy không phải là biện pháp. Chỉ cần nghĩa phụ cho con quyền tự chủ nhất định, thật ra không có gì phải sợ, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, nếu tría phải không trốn mất, không bằng tiên hạ thủ vi cường!
Bắt đầu từ khi hắn bước chân vào tu hành giới, bất kể trấn giữ phương nào, cho tới bây giờ không giống như tổng trấn của Quỷ Thị uất ức qua. Ở địa bàn của mình không ngờ lại bị ép không thể không dám lộ diện, lửa đã sớm nín một bụng Sáp phát tiết rồi.