Khấu Tranh lên tiếng chào hỏi cùng mọi người, liền dần đám người Lam Dạ Bồ Tát đi đên bái kiến lão gia tử rồi.
Miêu Nghị cũng lên tiếng chào mọi người. Hắn mới vừa cầm hai tay đối mặt nhìn nhau cùng Vân Tri Thu, cuối cùng vẫn là nàng hàm tình mạch mạch nhẹ nhàng đẩy hắn một chút.
– Huynh đi trước bái kiên nghĩa phụ đi, có gì muốn nói quay lại nói sau.
– Ừ.
Miêu Nghị gật đầu một cái, bước nhanh đuổi kịp Khấu Tranh.
– Thất muội, cái này chưa tính là tiểu biệt thắng tâm hôm chứ?
– Mọi người đêm nay cũng không thể quấy rầy thất muội rồi. Vợ chồng mới cưới khó được gặp mặt, chính là lúc âu yếm, ngày tốt cảnh đẹp, chúng ta cũng không thể làm hỏng chuyện tốt của người ta.
Một đám nữ nhân vây quanh Vân Tri Thu đi vào dọc theo đường đi trêu đùa chọc ghẹo. Vân Tri Thu cũng không phải hiền lành, ngoài miệng không kỵ chay mặn phản kích. Một đám nữ nhân cười hì hì không ngừng, hết sức vui νẻ.
Nhưng mà mọi người đều biết, loại vui vẻ này đều thành lập dưới Khấu Thiên Vương cây đại thụ đó. Một khi Khấu Thiên Vương ngã xuống rồi, vinh hoa phú quý của mọi người cũng có thể cùng theo đó tan thành mây khói. Có lẽ vẫn chưa dừng lại đơn giản như vậy, tình huống tường sập mọi người đầy thêm cũng rất có thể xuất hiện.
Có người ngoài đến, Khấu Lăng Hư ở Thiên Vương phủ chính điện gặp khách. Sau khi khách và chủ chào hỏi xong. Khấu Tranh đối mặt Khấu Thiên Vương bẩm báo về tình huống nắm giữ ngay trước Lam Dạ Bồ Tát.
Thật ra sự tình đến bây giờ đã qua rồi, chỉ có chút chuyện là nhất gia chi ngôn của Miêu Nghị, còn cần tọa thật. Vô luận là bên phía Thiên Đình hay là Cực Nhạc Giới đều muốn biết tình huống, Diệu Tồn chứng nhân đó lại thành mấu chốt.
Sự việc trị liệu Diệu Tồn, Khấu Thiên Vương giao cho Khấu Tranh đi xử lý. Bên Lam Dạ Bồ Tát cũng muốn giám sát tham dự, sau đó khách và chủ tản đi, nhưng mà Khấu Lăng Hư giữ Miêu Nghị lại hỏi chuyện.
– Nếu bị tập kích, sau khi thoát thân khỏi Tuệ Lâm Tinh vì sao chậm trễ cầu viện trong nhà, ngược lại phải kéo dài một ít thời gian như thế?
Trong điện chỉ còn sót ba người là Khấu Thiên Vương, Đường Hạc Niên và Miêu Nghị. Đề tài mà Khấu Thiên Vương đưa ra làm cho không khí trong điện có chút đè nén.
Miêu Nghị trầm mặc một hồi, chậm rãi đáp:
– Tình huống lúc đó, con cũng không biết rốt cuộc là ai muốn đưa con vào chỗ chết, vì sao có thể biết được hành tung của con. Con không dám liên hệ với bất kỳ kẻ nào, chỉ muốn tìm được một địa phương an toàn ẩn thân trước rồi nói sau, không ngờ rằng đụng phải người của La Sát Môn.
Khấu Thiên Vương hí mắt nhìn hắn chằm chằm một lát, cuối cùng phất phất tay tỏ ý hắn lui xuống.
– Ngươi và Lão Thất gặp một lần không dể dàng, đi tiếp Lão Thất đi.
– Dạ vâng!
Sau khi Miêu Nghị chắp tay hành lễ thì lui xuống. Đợi cho Miêu Nghị đã đi xa, Khấu Thiên Vương hừ lạnh một tiếng:
– Nghe được ý trong lời nói của hắn không? Đây là ngay cả Khấu gia cũng đề phòng rồi.
– Ai cha!
Lão Đường buông tiếng thở dài nhẹ nhàng:
– Đại gia tự mình đi Quỷ Thị mang Thất tiểu thư về, hắn cho dù lúc đó không kịp phản ứng, sau cũng khẳng định sẽ có điều phát giác. Khi biết bên này đem Thất tiểu thư trở thành con tin, dưới tình huống sự việc liên quan tánh mạng, thiếu phần tín nhiệm, có đắn đo cẩn thận một chút cũng là chuyện thường tình của con người.