[Điều kiện tiên quyết của nhiệm vụ: Sau khi tiến vào thế giới tu hành mới được bắt đầu nhiệm vụ rút Thần thông.]
[Miêu tả nhiệm vụ: Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ xếp hạng, thứ hạng mà người chơi giành được càng cao, số lần rút thăm Thần thông càng nhiều.] [Giải thích: Tranh đấu giữa hai thế giới đã mang đến cục diện trước đây chưa từng có trong lịch sử, xin hãy chuẩn bị chu đáo, nắm chặt binh khí của mình, đợi chờ khoảnh khắc này đến.]Đến khi Cố Thanh Sơn đọc xong nội dung, những dòng chữ nhỏ như ánh sáng đom đóm vẫn chưa biến mất ngay mà vẫn lơ lửng ở bên cạnh quả cầu thủy tinh trống không. Hắn ngớ ra, lẩm bẩm: “Bước vào thế giới tu hành mới có thể bắt đầu… Quái lạ, rốt cuộc sẽ là nhiệm vụ gì đây?” Hắn nhìn quả cầu thủy tinh trống không, trầm tư suy nghĩ.
Không bao lâu sau, sự đau đớn trên cơ thể đã nhắc nhở hắn hiện tại nên làm gì.
Nếu đã không nghĩ ra được gì, thì Cố Thanh Sơn sẽ không để ý đến nó nữa.
Một viên linh đan trị thương cao cấp đã được hắn đổ ra tay, nuốt ực một ngụm.
Hắn nhìn bình ngọc trong tay, linh đan chữa thương trong đó không còn nhiều nữa.
Đây là linh đan trị thương mà Bách Hoa Thánh nhân đã chuẩn bị cho hắn, ở trong giới tu hành chắc chắn sẽ khiến cho vạn người tranh đoạt, vậy mà giờ đây đã bị hắn ăn liên tục như ăn kẹo.
Cố Thanh Sơn cũng không tiếc, dù sao thì hiện giờ việc quan trọng nhất chính là trị thương.
Một đêm trôi qua.
Sắc trời chuyển sáng, mặt trời đã mọc.
Cố Thanh Sơn từ trong phòng đi ra, bước chân nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“Anh sao rồi?” Anna nhìn hắn, ân cần hỏi.
“Vận động bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng vẫn không thể chiến đấu như trước.” Hắn nhìn xung quanh, hỏi: “Diệp Phi Ly đâu rồi?”
Liêu Hành nói: “Sáng sớm đã đi ra ngoài giết quái vật rồi, nói là dựa theo sắp xếp của Nữ Thần Công Chính, đang dọn dẹp một thành phố nào đó.”
Cố Thanh Sơn nói: “Tôi vừa định nói, thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh củ cậu ấy đã chuẩn bị xong rồi.”
“Không sao, đợi cậu ta quay lại rồi đưa cũng được.” Trương Anh Hào nói.
“Nữ Thần Công Chính, gần đây tai của Diệp Phi Ly có bị đau không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Thời gian đau đớn cách nhau khoảng 21 – 39 tiếng, hiện giờ đã qua 35 tiếng, cơn đau vẫn chưa phát tác.] Nữ Thần Công Chính đáp.“Rắc rối rồi.” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Đúng lúc này, trò chơi Người Bất Tử đột nhiên tới.
Một giọng nói già nua vang lên trên khắp địa cầu.
[Chào loài người của thế giới này.] [Tận thế ập xuống, tai hoạ không ngừng, sinh mạng của bạn chỉ như con kiến giữa trận hồng thuỷ, nhỏ bé lại không thể tự chủ.] [Bạn có thể thay đổi vận mệnh của mình không?] [Vật lộn trong chiến đấu, tiến lên trong giết chóc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.] [Nếu như bạn muốn trở thành người bất tử, vậy thì khiêu chiến đi! Một khi khiêu chiến thành công, bạn sẽ nhận được sức mạnh cường đại!] [Cuộc thách đấu trở thành người bất tử, bắt đầu tiếp nhận đăng ký!]Câu này vừa nói xong, trước mặt mỗi người trên thế giới đều xuất hiện một hàng chữ lớn giữa không trung.
[Bạn muốn đăng ký, trở thành người bất tử không? Có/ Không]Trương Anh Hào và Liêu Hành nhìn nhau, vẻ mặt lo lắng. Trò chơi này đã thăng cấp xong, cuối cùng lại xuất hiện lần nữa rồi.
Cố Thanh Sơn gọi: “Nữ Thần Công Chính.”
[Có tôi, mời ngài nói.]“Phát lại hình ảnh Chú Hề Tử Thần.”
[Được.]Một giây sau, quang não trên toàn thế giới sáng lên, một khuôn mặt tươi cười quỷ dị lạnh như băng lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người lần nữa.
Chỉ thấy trên màn hình, Chú Hề Tử Thần nói như thể đây là chuyện có thật: “Đôi giày này quả là tuyệt vời, tôi thật muốn có thêm vài thứ như thế nữa. Ôi, người bạn yêu quý, có lẽ lần tới bạn sẽ sẵn lòng tham gia vào trận đấu Người Bất Tử, để mang vài món đặc sắc về cho tôi chăng? Ừ, kết cục của bạn hiển nhiên sẽ giống như ba vị Quán quân trước, nhưng xin hãy yên tâm, tôi sẽ trân trọng phần thưởng của bạn mà!”