Nhưng chuyện của Bella cô đương nhiên là biết rất rõ rồi.
Hít một hơi thật sâu,A Mẫn từ từ nói vào trong điện thoại cho Lam Lam nghe.
“Mình nghe nói cô Bella đó có đi ăn với một nhà sản xuất phim điện ảnh nhưng không may vô tình bị phóng viên chụp lén và cho rằng cô ta đang lấy tình để đổi lấy vai diễn…. Thấy tin tức cô ta có chút xấu,cho nên nhà sản xuất của bộ phim mà cô ta quay liền cắt vai cô ta ra.”
“Nhưng cô ta đang quen Chí Huy mà, tại sao lại có chuyện như vậy?Họ chia tay rồi sao?”Lam Lam có chút khó hiểu.
A Mẫn thở dài, rồi nói tiếp.
“Hai người họ có quen nhau đâu mà chia tay.Nghe nói cô Bella đó ở trước mặt nhiều người chửi mắng Chí Huy và tuyên bố không có quan hệ gì với anh ấy,cho nên bây giờ chuyện của Bella không hề có liên quan đến Chí Huy”
“Sao….?” Lam Lam dường bị đứng hình vài giây, cô không nghĩ hai người họ lại có chuyện lớn đến như vậy.
A Mẫn lại lên tiếng.
“Mình có người bạn hôm đó đã chứng kiến, cô ấy còn quay phim lại cho mình xem….Cậu muốn xem thì mau chóng đi lại chỗ hẹn”
” Vậy cậu hãy đợi mình ở đó”.
Lam Lam tức tốc bỏ hết tất cả chạy đến điểm hẹn mà cô và A Mẫn thường hay gặp mặt.
*******
Chí Huy lái xe đến khu căn hộ của Bella.
Những tin tức xấu như vậy,anh biết cô sẽ không bao giờ ra ngoài khi tin tức vẫn chưa hề lắng xuống.
Với lại trước khi đi đến đây,anh đã gọi điện thoại cho trợ lý của cô và biết cô vẫn đang tự nhốt mình ở trong nhà.Trong lòng anh thấy lo lắng liền mua rất nhiều đồ ăn đến đây cho cô.
Chí Huy đưa tay nhấn chuông cửa.
Không biết là do linh cảm hay chỉ là sự trùng hợp.Anh vừa nhấn chuông thì người bên trong đã lập tức mở cửa.
Mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau.
Anh nhìn cô và cô cũng đang hốt hoảng đang nhìn anh.
Chí Huy nhìn từ trên xuống dưới người của Bella, thấy cô đang cầm chiếc ví nhưng trên người lại không hề tươm tất, ăn mặc lại rất đơn giản,có lẽ cô định đi mua đồ ở gần đây.
Bella sợ hãi liền nhanh chóng đóng cửa lại, nhưng động tác của cô làm sao nhanh bằng anh.
Chí Huy chỉ dùng một tay cũng đã ngăn chặn chiếc cửa và đi vào bên trong.
Bella trong lòng đã mệt mỏi nhưng gặp anh rồi,cơn phẫn nộ từ lâu đã ém xuống lại vì anh mà lập tức bùng nổ.Cô trừng mắt nhìn anh quát lớn.
“Anh đến đây làm gì? Đến đây để chế nhạo tôi có đúng không?”
Chí Huy nhếch môi,anh không quan tâm cô liền sải bước chân đi đến chiếc bàn để những giỏ đồ mà anh mới mua cho cô đặt lên trên đó.
Bella đi lại.
“Anh đi đi, tôi không cần sự thương hại từ anh”.
“Tôi không thương hại cô….” Chí Huy lạnh lùng đưa mắt nhìn Bella, giọng điệu đầy nhẫn tâm tiếp tục nói “Tôi chỉ sợ cô làm những điều dại dột,ảnh hưởng đến công ty của chúng tôi thôi!”
Câu nói của anh vừa nói ra như đâm thẳng vào trái tim của cô, sự tàn nhẫn của người đàn ông này còn hơn những tin tức đang bôi nhọ cô.
Cũng phải thôi! Cô vẫn còn hợp đồng với Tập Đoàn Thế Giới, nếu cô xảy ra chuyện gì tổn thất của công ty có phải nặng nề hơn không.
Bella khẽ cười.
“Anh yên tâm, chuyện này…..Tôi sẽ tự giải quyết, sẽ không ảnh hưởng đến công ty các anh đâu.”
“Cô biết như vậy là tốt”.Giọng điệu Chí Huy đầy chế giễu.
“Vậy anh có thể đi được rồi!”Bella lại một lần nữa đuổi khéo.
Trong lúc cô nói, đột nhiên bên ngoài xuất hiện một cơn gió từ cánh cửa sổ đang bay vào,khiến cho lớp áo ngủ của cô bị phấp phới một bên.
Đúng ngay lúc này, không ngờ tầm mắt của Chí Huy lập tức nhìn thấy một vết đỏ ửng trên xương quai xanh của cô.Trong đầu anh liền thầm nghĩ đó là dấu hôn của người đàn ông khác để lại.
Cơn thịnh nộ của anh lập tức bùng phát,ngay sau đó anh đưa tay kéo mạnh cô vào trong tường.
Bella còn chưa kịp phản ứng,Chí Huy đã nhanh chóng tiến lại giam cô trong phạm vi của anh.
Anh nhìn sâu vào ánh mắt cô, nghiến răng hỏi.
“Tại sao cô ra ngoài ăn cơm với người đàn ông khác……? Cô còn…..” Anh thật sự không muốn nói ra những suy nghĩ trong đầu anh vào ngay lúc này.
Nó thật là kinh tởm.
“Còn cái gì?” Bella ngẩng mặt lên, tức giận gào lên với anh.
Cô nhìn ra được trong đầu anh đang nghĩ cô là loại phụ nữ như thế nào.
Ánh mắt sắc lạnh của Chí Huy,anh đưa tay kéo mạnh chiếc áo cô,dằn mạnh từng chữ.
“Có phải cô đã lên giường với người đàn ông đó rồi không?”
Nghe xong,Bella bỗng bật cười, một nụ cười khiến cho ai đó tức giận.
” Anh luôn nghĩ tôi như vậy sao?”
“Chẳng phải sao….!Cô vì danh tiếng mà đánh đổi thân thể, cô đã ngủ bao nhiêu thằng đàn ông rồi….! Cô đã từng ngủ với ai? Với đạo diễn; nhà sản xuất hay là cả nam chính trong phim cũng đã lên giường với cô”.
Chí Huy đã mất bình tĩnh không thể kiểm soát được lời nói của mình.
Bella xô mạnh anh ra.Cô biết ngay anh xem cô là hạng người này.
Đây là người đàn ông cô yêu sao?
Mục đích anh đến đây là chỉ nhục mạ cô có phải như vậy không?
“Trần Chí Huy! Tôi nói cho anh biết, tôi lên giường với ai cũng chẳng liên quan đến anh….Anh là gì của tôi? Người yêu của tôi sao?” Bella bỗng bật cười lạnh, lời không muốn nói cũng nói ra ” Tôi thà lên giường với người đã có gia đình, cũng không muốn dính dáng gì với anh….Ngay cả Lục Diệp Bằng, tôi cũng có thể giường với anh ta”.
Khi cô nhắc đến Lục Diệp Bằng,Chí Huy càng trở nên hung hăng hơn,anh bước đến bóp chặt hai vai cô.
“Cô nghĩ mình là ai mà muốn lên giường với Lục Diệp Bằng….”Anh buông một tay ra,sau đó lại đưa lại bóp chặt gương mặt của cô.”Cô nghĩ mình có thể xinh đẹp hơn Lam Lam sao,cô muốn quyến rũ Lục Diệp Bằng? Nhưng rất tiếc, cô chỉ là món đồ chơi của cậu ta mà thôi”
Trái tim của Bella giờ đây thật sự đang rất đau, cô chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ bị một người đàn ông lăng mạ đến như vậy.Từ trước đến giờ cuộc sống của cô luôn trải màu hồng, muốn gì được đó.Nhưng từ khi cô dính đến người đàn ông này, thì mọi chuyện đều trở thành một tấm bi kịch.
Cô còn nghĩ gì đến anh ta nữa!
Người đàn ông này thật chất không hề xứng đáng với cô và ngay cả đứa con mà cô đang trong bụng.
Anh ta không xứng làm cha của con của cô.
Nước mắt nặng trĩu của cô rơi xuống bàn tay của anh.Bàn tay Bella vô thức chạm vào bụng của mình, giọng nói uất nghẹn.
“Phải…! Tôi làm sao bằng người con gái anh yêu.Tôi chẳng là cái gì cả,cho nên anh và Lục Diệp Bằng đừng có hao tâm tổn sức dựng lên màn kịch này nữa…..Chẳng phải anh đến với tôi cũng là do Lục Diệp Bằng sắp xếp sao? Anh nói tôi là món đồ chơi của anh ta.Anh nói đúng! Tôi là một món đồ chơi mà để các anh đá qua đá lại.Sự việc đến mức này rồi! Anh cũng đừng làm bộ làm tịch như mình là một người tốt nữa….Tôi khinh lắm! Nhưng hai anh có lẽ đã thắng…Đúng vậy! Tôi đã yêu anh rồi, tôi yêu anh điên cuồng, trong đầu tôi lúc nào cũng luôn nghĩ về anh.Tôi còn khờ khạo còn mơ về một tương lai của anh và tôi, tôi bất chấp lời anh trai của tôi để đi yêu anh,vì anh trai tôi nói anh không thật lòng với tôi.Lúc đó anh có biết tôi đã mắng chửi gia đình tôi….là vì anh không? So với anh và Lục Diệp Bằng thì tôi lại có cảm giác yêu anh rất nhiều, yêu đến bán sống bán chết,còn hơn là lúc trước tôi theo đuổi anh ta….Nhưng còn anh thì sao? Anh bắt đầu đến với tôi chỉ vì muốn tôi từ bỏ, trả Lục Diệp Bằng cho người phụ nữ mà anh đã yêu suốt bao nhiêu năm qua.Anh yêu Lam Lam cho nên muốn cô ta hạnh phúc, nên anh tới đây làm tổn thương tôi hết lần này đến lần khác…. Trần Chí Huy! Thật chất anh cũng đâu có yêu tôi,anh giả tạo đến nỗi khiến tôi kinh tởm, vậy anh còn trách móc tôi lên giường với người đàn ông khác sao? Anh có tự hỏi lòng mình, những việc anh đang làm có phải là muốn giết chết cuộc đời của tôi không?”
Cả người Chí Huy chợt cứng đờ,ánh mắt có phần run rẩy.Từng câu từng chữ của cô như ghim vào trong trái tim của anh.Sự chua xót bất chợt dâng lên.Anh cũng không biết vì sao cô lại biết được chuyện này.
Nhưng cô đã hiểu lầm anh rồi!
Ban đầu đúng thật là anh đã có lên kế hoạch như vậy, nhưng cho đến tận bây giờ trải qua sự gần gũi với cô.Anh đã nhận ra một điều,anh thật lòng thích người con gái này, thậm chí là yêu và anh đã thật sự dành trái tim cho một mình cô.
Nghĩ vậy,Chí Huy bất ngờ ôm Bella vào lòng
“Bella! Em đã hiểu lầm anh rồi, thật sự không như em nghĩ….!”
“Anh buông tôi ra….” Bella đau đớn xô anh ra khóc lớn.
Ngay sau đó, cô đưa tay nắm lấy tay của anh rồi đi thẳng ra cửa.
Bella mở cửa,cô kéo thẳng anh ra ngoài, quát lớn.
“Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi, cuộc đời tôi đã đủ khổ rồi! Làm ơn,đừng có tìm tôi nữa!”
Sau đó cô đóng cửa cái rầm.
Chí Huy bỗng chốc sợ hãi,anh đang sợ cô sẽ xảy ra chuyện.
Anh lao về phía cửa, đưa tay đập cửa điên cuồng.
“Bella! Em đừng như vậy, mở cửa ra đi….Anh đã sai thật rồi! Anh không nên làm như vậy với em…..Anh xin lỗi,anh xin em hãy mở cửa gặp mặt anh đi!”
Đây là đầu tiên trong lòng anh đau đớn vì một người phụ nữ như vậy, cả người bỗng chốc xụi lơ anh ngồi khụy xuống đất, nhưng tay vẫn không ngừng đập cửa.
Bella ở bên trong không ngừng khóc, một tay ôm miệng, một tay đặt lên bụng của mình.