Nhưng cô ấy lại không khóc thành tiếng, mà trừng mắt nhìn người đàn ông có phần không đứng đắn trong đình.
“Anh Văn, chuyện này có phải là hơi thát lễ rồi không? Dù sao cô ấy cũng là em họ, nên nhẹ nhàng một chút.” Ứng Phá Lãng nhẹ nhàng nói.
*Gia môn bát hạnh mà thôi.” Văn Hải cười nói.
Ứng Phá Lãng không nói nhiều, chỉ liếc nhìn Lạc Thiên, thờ ơ nói: “Tôi đã từng gặp mặt cô ấy một lần trước đây.
rồi, có thể không có ấn tượng gì, nhưng tôi vẫn nhớ, cô Lạc, tôi đã nhìn trúng cô rồi, mời ngồi xuống đi, uống một ly với tôi.”
“Tôi đã nói rồi, tôi không biết uống rượu, muốn uống rượu thì tìm người khác!” Lạc Thiên nỏi giận đùng đùng nói.
Ứng Phá Lãng nghe thấy, lại lắc đầu lia lịa: “Cô Lạc, tính khí này của cô quá mạnh rồi, điều này không tốt đâu!”
“Anh muốn thế nào?” Lạc Thiên tức giận hỏi.
“Tôi sẽ hỏi lại một lần nữa, cũng là lần cuối cùng, lập tức đến đây, uống rượu với tôi.” Ứng Phá Lãng nói.
Khi những lời này rơi xuống, mọi người đồng loạt nhìn về phía Lạc Thiên.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Ứng Phá Lãng rất nghiêm túc.
Anh ta không nói đùa.
Nếu như Lạc Thiên vẫn từ chối, chắc chắn đổi lại sẽ chỉ là sự tức giận của Ứng Phá Lãng.
Ứng Phá Lãng tức giận lên sẽ trông như thế nào, rất nhiều người đều chưa từng nhìn thấy, nhưng bọn họ đã từng nghe nói về điều đó, nó cực kỳ đáng sợ.
Nhưng mà.
Tất cả mọi người đều đánh giá thấp quyết tâm của Lạc Thiên.
Cô ấy vẫn có thái độ đó, vẫn là vẻ mặt kiên định đó.
“Không uống!” Cô ấy lạnh lùng phun ra hai chữ này.
Khi hai chữ này vừa rơi xuống, không khí dường như đông cứng lại.
“Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Lạc Thiên, cô muốn chết sao?” Văn Hải khó chịu, dường như muốn làm cái gì đó, nhưng lại bị Ứng Phá Lãng ngăn lại.
“Người anh em, loại phụ nữ này, vẫn là để tôi đối phó đi.”
Ứng Phá Lãng bình tĩnh nói.
Văn Hải liếc nhìn Ứng Phá Lãng rồi gật đầu.
Nhưng nhìn thấy Ứng Phá Lãng lại xua tay: “Hồng Miên!”
“Vâng, cậu chủ!”
Người phụ nữ tên Hồng Miên hiểu ý, ngay lập tức cầm lấy bình rượu trêи bàn lên và đi về phía Lạc Thiên.
“Muốn làm cái gì?”
Đồng tử của Lạc Thiên co rút, vội vàng lùi lại phía sau.
Nhưng người phụ nữ phía sau cô ấy lại dùng tay ấn vào.
vai Lạc Thiên và khóa hai cổ tay của cô áy lại.
Người phụ nữ này rõ ràng là một người luyện võ, cô ấy mạnh mẽ một cách đáng ngạc nhiên, Lạc Thiên hoàn toàn không thể nào thoát khỏi.
Còn Hồng Miên đó bước lên phía trước, túm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Thiên, nhét bình rượu vào miệng cô ấy.