Hiện giờ thân xác nằm trong tay Diệp Thành, nguyên thần của ông ta lại bị thương nên ông ta không thể quay về hình dạng ban đầu, chỉ dựa vào nguyên thần thể thì khả năng chiến đấu sẽ giảm đi nhiều, với trạng thái thế này mà muốn xử lý Hoang Cổ Thánh Thể thì thực sự khó khăn.
So với ông ta mà nói thì Diệp Thành lại cười tươi rói.
Đại chiến với tu sĩ Chuẩn Hoàng mà muốn dành được chiến thắng thì dù là với sức chiến đấu của hắn cũng sẽ bị đánh tơi bời mất nửa cái mạng, cũng may lão già ba mắt quá tự tin xuất ra nguyên thần nên cho hắn cơ hội.
Hiện giờ đối đầu với một đạo nguyên thần thể dễ dàng hơn đối đầu với một tu sĩ Chuẩn Hoàng nhiều.
Trấn áp!
Lão già ba mắt phẫn nộ, ông ta không muốn từ bỏ ở đây, Hoang Cổ Thánh Thể cả trăm nghìn năm mới gặp, đây là cơ duyên nghịch thiên khiến ông ta quên đi nguy hiểm mà bản thân đang gặp phải.
Ông ta tế gọi ra pháp khí bản mệnh của mình, đó là một cái lư đồng màu đỏ máu loé lên huyết quang u ám.
Cái lư của ông không dễ dùng đâu!
Diệp Thành sát phạt tới, Hỗn Độn Thần Đỉnh bay ra quét ngang bầu trời và biến to thêm cả trăm trượng, nhanh chóng trấn áp khiến lư đồng của lão già ba mắt vỡ tan, lão già ba mắt hứng chịu phản phệ khủng khiếp, nguyên thần thể suýt chút nữa tiêu tan.
Đại…Đại La Thần Thiết?
Trong lúc lùi về sau lão già ba mắt kinh ngạc nhìn Hỗn Độn Thần Đỉnh đang càn quét hư thiên như thể nhận ra nó được đúc từ vật liệu gì, khi trông thấy từng độn giáp thiên tự xung quanh Hỗn Độn Thần Đỉnh, ông ta càng bất ngờ đến mức run rẩy.
Còn hay hơn nữa!
Giọng Diệp Thành khàn khàn, Hỗn Độn Thần Đỉnh lập tức nghiêng đi, luồng khí hỗn độn bên trong nó cuộn trào trấn áp hư thiên, mỗi một luồng khí nặng tựa núi non.
Hỗn…khí hỗn độn!
Lão già ba mắt lảo đảo lùi về sau, vừa lùi vừa quay người bỏ chạy, thần đỉnh được đúc từ đại la thần thiết, luồng khí hỗn độn và độn giáp thiên tự, chỉ cần là thần vật tam tông này thôi cũng đủ để xác định ông ta phải bại rồi.
Đứng lại!