Trước đó Sùng Tông Giáo đến hỏi Lạc Bắc Minh muốn người, nhưng Lạc Bắc Minh cũng có suy tính nhỏ của mình, ông ta dự định lợi dụng Lạc Thiên để kết giao với Nam Phái, tuy rằng Sùng Tông Giáo thuộc về người của cổ phái, nhưng mà cổ phái và Nam Phái không có ân oán, hơn nữa dì của Lạc Thiên là người của Sùng Tông Giáo, có địa vị rất cao, Lạc Bắc Minh không hy vọng nhà họ Lạc bị người dì này kiểm soát nên muốn Lạc Thiên kết hôn với Tư Đồ Kính.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Nam Phái cũng không còn nữa rồi.
Trong tuyệt vọng, Lạc Bắc Minh chỉ có thể chịu khuất phục trước Sùng Tông Giáo và để người ta đưa Lạc Thiên đi.
Kế hoạch hiện tại của ông ta là một lòng dựa vào Sùng Tông Giáo.
Rốt cuộc, trước mặt đại giáo này, nhà họ Lạc thực sự quá yếu ớt rồi.
“Tôi rốt cuộc cũng chỉ là một công cụ thôi…”
Lạc Thiên tự lâm bẩm.
Nhưng tại thời điểm này.
Cốc cốc cốc.
Có tiếng gõ cửa vang lên.
Lạc Thiên đang ngòi trong viện liếc nhìn cánh cửa, thờ ơ’ nói: “Ai vậy?”
“Cô Lạc, là tôi, A Liên.”
“Có chuyện gì sao?”
“Là như vậy. Cậu Văn sắp kết hôn rồi. Cậu ấy định chiêu đãi vài người bạn thân trước và muốn mời cô đến bữa tiệc.” Người hầu tên A Liên nói.
“Người tên là Ứng Phá Lãng có phải cũng ở đó không?”
Lạc Thiên cau mày nói.
Sau khi cô ấy bước vào Sùng Tông Giáo, thì nghe tin đồn rằng Sùng Tông giáo đang lên kế hoạch kết hợp cô với một người tên Ứng Phá Lãng.
“Vâng.” A Liên ngập ngừng một chút nói.
“Nói với Văn Hải, tôi không đi.” Lạc Thiên hừ nói.
“Cái này… tiểu thư, cậu Văn đã nói rồi, cô nhất định phải đi, bất luận như thế nào đều phải đi, nếu không cậu ấy sẽ rất không vui.” A Liên vội vàng thuyết phục nói.
“Tôi đã nói rồi! Không đi thì chính là không đi!” Lạc Thiên tức giận hét lên.
Giọng nói này khiên A Liên sợ hãi.
A Liên không dám nhiều lời, lập tức rời đi.
Lạc Thiên tâm phiền ý loạn, định ra ngoài cho khuây khoả.
Mặc dù hôm nay là ngày đại hôn của Văn Hải, nhưng cô ấy lại không cần nhúng tay vào những chuyện ở đây.
Nói một cách chính xác, Văn Hải này và cô ấy vẫn có quan hệ thân thích rất tốt, néu không Nguyên Tố cũng sẽ không thể có địa vị cao như vậy ở Sùng Tông giáo.
Chỉ là.
Đúng lúc Lạc Thiên định ra ngoài …
Bùm!
Cánh cửa bị người ta đá bật tung ra.
Âm thanh kịch liệt khiến Lạc Thiên không khỏi giật mình.
Sau đó, thì nhìn thấy một vài người đàn ông và phụ nữ bước vào.
Trong số đó có Văn Hải.
Lạc Thiên choáng váng.
“Văn Hải…các anh… muốn làm cái gì?” Lạc Thiên toàn thân run lên, cẩn thận hỏi.