Grào!
Xích Diệm Hùng Sư cũng lao nhanh tới, tốc độ còn nhanh hơn chín Đại Chuẩn Hoàng, hư thiên liên tục nổ tung, nó là kẻ tức giận nhất, bảo vệ linh nhũ Tiên Liên hơn mười năm, cuối cùng lại bị một kẻ tu sĩ loài người cướp mất, sao nó có thể không tức giận?!
Đùng! Đoàng!
Rừng rậm yêu thú trở nên hỗn loạn, liên tục vang lên tiếng nổ đùng đoàng.
Diệp Thành điên cuồng bỏ chạy phía trước, không ngừng thi triển Thúc Địa Thành Thốn và Dịch Thiên Hoán Địa, né trách được rất nhiều lần truy sát.
Phía sau là Xích Diệm Hùng Sư, nó cưỡi mây đạp gió, phun lửa, biển lửa màu đỏ bao phủ khắp trời.
Sau nữa mới đến chín tu sĩ Chuẩn Hoàng, mặt mũi ai cũng tối sầm, căm hận nghiến răng ken két, bọn họ đã không còn mong muốn xa vời là cướp được linh nhũ Tiên Liên nữa, bây giờ bọn họ chỉ muốn bắt được Diệp Thành rồi đạp chết hắn.
Rầm! Rầm! Đoàng!
Trong rừng yêu thú, tiếng gầm phẫn nộ đan xen với tiếng nổ đùng đoàng chấn động đất trời.
Bên ngoài khu rừng yêu thú, những tu sĩ chạy ra ngoài mặt mày ngơ ngác nhìn khu rừng mà không biết bên trong đang có chuyện gì xảy ra, bọn họ thầm mắng chửi không biết là tên chết dẫm nào kinh động đến Xích Diệm Hùng Sư hại bọn họ suýt chút nữa thì mất mạng, đến nhiệm vụ cũng không thể hoàn thành.
Nhìn kìa, có người ra ngoài rồi!
Không biết là ai hô lên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người về hư thiên.
Ở đó Diệp Thành vừa bò vừa chạy, mặc dù thân hình nhếch nhác thảm hại nhưng hắn chạy rất nhanh khiến các tu sĩ ở bên dưới đều thẫn thờ.
Cảnh…cảnh giới Thiên?
Các tu sĩ ở bên dưới nhất thời chưa kịp phản ứng lại, một tên tu sĩ ở cảnh giới Thiên lại có thể làm loạn cả khu rừng yêu thú?
Grừ!