Về phần thân thể hoàn mỹ, ban đầu hắn đã từng mượn khí hải chi tâm của Khí hải đại lục để luyện chế ra một cỗ thân thể. Chỉ bất quá lúc đó cấp bậc quá thấp, lúc này muốn làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại nhất định là chuyện không có khả năng!
Sợ rằng còn cần thêm tài liệu vô cùng trân quý để luyện chế ra nó.
– Khải linh thảo là một loại dược liệu kỳ lạ được sinh ra trong hỗn độn, có thể trợ giúp thiên đạo không có ý thức xuất hiện ý chí của bản thân! Cũng không khó tìm. Chẳng qua là…
Nói đến đây, Nhiếp Đồng có chút do dự.
– Chẳng qua gì?
Nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, Nhiếp Vân hỏi.
– Loại dược liệu kỳ lạ này thực ra đã có người trồng, chỉ bất quá, người này tính cách rất là quái dị. Dầu muối không ăn, đệ sợ rất khó thu được tới tay.
Vẻ mặt Nhiếp Đồng cười khổ.
– Rất khó lấy tới tay? Ngay cả đệ cũng không lấy được sao?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.
Nhiếp Đồng là Tu La vương, tồn tại có thực lực mạnh nhất trong tứ đại vương giả, cũng có thể nói, chỉ cần vương giả Thiên Vị không có xuất hiện. Như vậy hắn sẽ là người mạnh nhất trong toàn bộ Hỗn Độn đại dương này!
Bất kể đối phương có thân phận gì, tính cách gì, đường đường là Tu La vương muốn một vật từ hắn mà hắn cũng không cho? Thật hay giả vậy?
Trao đổi cũng không được sao?
– Đúng vậy…
Vẻ mặt Nhiếp Đồng có chút lúng túng.
– Không cho, vậy thì chúng ta có thể trộm, có thể cướp! Chỉ cần có thể làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại, cho dù là làm chuyện gì ta cũng sẽ không tiếc!
Nhiếp Vân hừ lạnh, nói.
Quản đối phương có lai lịch gì a. Nếu như thực sự không cho, thủ đoạn gì hắn cũng có thể làm ra được.
Trộm cũng được, cướp cũng được, chỉ cần đối phương có loại vật này, hắn không tin sẽ không lấy được tới tay!
– Khục khục, ca ca đừng có gấp! Khải linh thảo này, vấn đề là ở chỗ này! Thứ khác, cho dù có đoạt tới, đối phương có giận dữ thì cũng không có bất kỳ biện pháp nào làm gì chúng ta. Thế nhưng… Khải linh thảo, nếu như không phải cam tâm đưa ra, nhất định sẽ trực tiếp biến thành độc dược. Đừng nói là không có tác dụng của Khải Linh thảo. Chỉ cần hơi chút lơ là nó sẽ trở thành thuốc độc giết chết thiên đạo, không có biện pháp sống lại…
Vẻ mặt Nhiếp Đồng cười khổ không thôi.
– Còn có loại vật này hay sao?
Nhiếp Vân trợn mắt.
Một gốc dược thảo cũng phải tự nguyện đưa mới được, không tự nguyện sẽ còn hóa thành độc dược… Thật hay giả vậy? Trên đời này còn có loại vật kỳ lạ như vậy hay sao?
– Đúng vậy!
Nhiếp Đồng gật đầu nói.
– Chuyện này…
Nhiếp Vân có chút im lặng.
Thiên hạ to lớn không thiếu gì chuyện lạ, khó trách đường đường là Tu La vương lại cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Hóa ra loại dược liệu này lại đặc thù như vậy. Cũng chính bởi vì điểm này cho nên người dưỡng dục loại dược liệu dầu muối không ăn, cho dù là cường giả Phong vương cũng không thể làm gì khác hơn được.
Cho dù ngươi có thực lực mạnh hơn hắn thì sao chứ? Thủ đoạn tàn nhẫn thì sao chứ? Cho dù có cướp đi, trộm đi được dược thảo thì cũng chỉ có thể lấy được vật có độc mà thôi. Không những không thể dùng, ngược lại sẽ còn sẽ đưa đến tác dụng trái ngược.
– Cũng bởi vì như vậy, cho nên đệ cũng không có biện pháp gì tốt…
Nhiếp Đồng lắc đầu nói.