Vị tăng nhân tiếp dẫn vô cùng lịch sự dẫn nhóm người đi vào, cầm pháp lệnh trong tay thông hành thẳng một đường, tự mình hướng dẫn đám người đi thăm bên trong Bát Phương Tự, ngay cả Tịch Không Pháp Sư cũng không có cơ hội thấy rất nhiều nơi, hiển nhiên bối cảnh Khấu gia đã phát huy tác dụng.
Bên trong Bát Phương Tự giống như một tòa mê cung cực kỳ khổng lồ, mênh mông, nếu không có người quen đường chỉ dẫn chắc chắn sẽ bị lạc, cũng có thể nói rằng bên trong Bát Phương Tự lại có rất nhiều chùa miểu lớn nhỏ, không biết có biết bao nhiêu tăng nhân ở lại đây, cũng có thể nói là những Thủ Hộ Giả cánh cửa đi vào Cực Nhạc Giới.
Điều khiến người ta càng thêm ngạc nhiên là, khắp nơi trong chùa đều bố trí tràn ngập cơ quan, có một số con đường đã đi đến cuối, chỉ còn một bức tường rất dày phủ kín, nhưng tăng nhân tiếp dẫn vẫn ấn lên vài ký tự kinh văn chạm khắc trên bức tường, vách tường đột nhiên tách ra, tạo thành một con đường dẫn về phía trước.
Trên đường đi, hắn thậm chí nhìn thấy cả một ngôi chùa di động, hoặc hạ xuống biến mất, cấu tạo cơ quan khổng lồ như thế thật sự khiến nhiều người ngạc nhiên.
Thấy vậy, Miêu Nghị tò mò muốn đi về phía trước tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng đã được vị tăng nhân Diệu Tôn kia kịp thời hô lên cản lại:
– Ngưu Tổng Trấn, tuy rằng Phật gia từ bi, nhưng không hề thiếu thủ đoạn Kim Cương Hàng Ma. ở nơi này có cơ quan vô cùng tường hò, nhưng cũng trải rộng cơ quan nguy hiểm chí mạng, nếu không có người dẫn dắt, chớ xông vào loạn!
Miêu Nghị ngạc nhiên nhìn chung quanh.
Tóm lại, sau khi tùy tiện đi lòng vòng, Miêu Nghị phát hiện toàn bộ Bát Phương Tự này giống như một pháp bảo cực lớn, vì thế hắn vô cùng kinh ngạc, không nhịn được phải hỏi:
– Đại sư, Bát Phương Tự này không khác gì một pháp bảo, để có thể điều động một pháp bảo khổng lồ thế này, chắc hẳn sẽ cần năng lượng hết sức kinh khủng phải không?
Tăng nhân tiếp đón Diệu Tồn chỉ quay đầu lại cười nói:
– Không cần bần tăng giải thích, sau khi Ngưu Tổng Trấn đi một chút sẽ biết được thôi.
– Ồ!
Miêu Nghị gật nhẹ đầu, bộ dạng trông chờ mỏi mắt.
Sau khi đi vào khu vực hạch tâm của Bát Phương Tự, cũng là nơi bao vây lấy tinh môn, Miêu Nghị mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, hoàn toàn hiểu được động lực của Bát Phương Tự phát ra từ nơi nào.
Rất nhiều trục lăn cực lớn móc nối với bánh răng không ngừng chuyển động. Diệu Tồn dẫn mọi người đến chiếc mâm tròn đang chuyển động tương đối chậm rãi, nằm giữa đám trục lăn, trục xoay, bánh răng, quan sát một chiếc bánh răng đối diện cực kỳ khổng lồ đang xoay tròn giống như nghiền ép tiến đến, khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía, có xúc động muốn chạy trốn ngay lập tức.
Nếu hắn không thấy vẻ mặt Diệu Tồn và Tịch Không đều lạnh nhạt đứng cạnh mình. Miêu Nghị còn nghi ngờ không biết mình có bị tính kế hay không nữa.
May mắn là nơi tiếp hợp giữa hai bánh răng vẫn chừa đầy đủ không gian, đoán chừng có thể chứa được trên chục nghìn người cũng không thành vấn đề.
Mọi người đứng trên chiếc mâm tròn, sau khi chếch đi một phương vị nhất định, một cỗ lực hút cực lớn bổng dưng xuất hiện, kéo mọi người trượt trên bề mặt kim loại. Diệu Tồn phất tay tung chiếc con thoi bằng kim loại ra, nó xoay tròn tạo thành vầng sáng bao phủ mọi người vào trong, lập tức hóa giải lực hút cực lớn kia.
Nơi tiếp hợp giữa bánh răng tách ra một đường khe hở trong nháy mắt, hút đám vầng sang xoay tròn bao bọc nhóm người đi ra ngoài.
Phía trước chính là tinh môn đen kịt đang xoay tròn, Miêu Nghị nhanh chóng quay đầu nhìn đám trục xoay rậm rạp chằng chịt phía sau lưng mình, cuối cùng cũng hiểu nguồn động lực của Bát Phương Tự chính là lực hút cực lớn của tinh môn này, hắn thực sự không biết làm sao có thể làm được.
Vầng tráng bao bọc trước mất biến mất rất nhanh, mọi người đã xuất hiện trong mảng tinh không mênh mông khác.
