Sau đó…
Rầm rầm!
Một đám người cao to mặc áo đen, trực tiếp từ ngoài cửa lao vào. Cầm đầu là hai người đàn ông trung niên có chút nhếch nhác, bỗng nhiên chính là hai tên gia hỏa trước đó bị Diệp Trần một cước đạp bay.
“Đứa nào vừa mới đánh hai anh em chúng tao bị thương ở hành lang, tiên sư nhà nó đứng ra đây cho tao! Hôm nay tao muốn đập chết mày!”
Sau khi tiến vào trong phòng hát, hai người đàn ông trung niên kia, ngay lập tức bắt đầu lớn tiếng quát tháo ầm ĩ. Tất cả mọi người ở đây vẫn chỉ là học sinh, đã bao giờ thấy được cảnh tượng như thế này? Ngay tức khắc bị dọa cho thi nhau lùi lại. Hai mắt Diệp Trần không khỏi híp lại một cái, vừa mới nâng bàn tay lên, sau đó lại chậm rãi đặt xuống, không để ý tới hai tên gia hỏa này kêu gào, tiếp tục thưởng thức rượu ngon.
Mà Từ Thiếu Trùng kia, cũng ngay lập tức nhướng mày, lúc này cũng không có đoái hoài gì tới Diệp Trần, chậm rãi đi lên phía trước, trầm giọng nói:
“Các ngươi là ai? Có biết ta là ai hay không? Lại dám gây sự ở chỗ này!”
Một người đàn ông trung niên trong đó lập tức phát điên, đằng đằng sát khí nói:
“Tao chẳng cần biết mày là thằng nào! Vừa nãy có đứa nào đó đạp tao một cước, sau đó chạy vào trong phòng này của các ngươi, tao hôm nay muốn đánh gãy một cái chân của hắn!”
Từ Thiếu Trùng nghe được điều này, lông mày lập tức nhíu chặt hơn, hơn nữa nhìn tư thế của mấy người xung quanh này, rất dễ nhìn ra đều không phải loại người lương thiện gì, trong lòng không thể không cảm thấy chột dạ. Chỉ có điều, ngày bình thường hắn tự cho mình là người đứng đầu của mọi người, nếu mà lúc này nhận sợ, thì cũng quá mất mặt đi. Mà lúc này, hai người đàn ông trung niên kia, đã nhận ra được Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm trong đám người, lập tức chỉ tay về phía các cô nói:
“Chính là hai đứa con gái này!”
“Nói nhanh! Tiểu tử đánh hai huynh đệ chúng ta bị thương hiện đang ở đâu?”
Hóa ra trước đó hai người này đã uống rượu say mềm, chỉ nhớ được dáng vẻ của Tô Lâm và Tưởng Tiểu Cầm, nhưng lại không nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Diệp Trần, bởi vì lúc này Diệp Trần đang ngồi ở trước mặt bọn hắn, bọn hắn thế mà không thể nhận ra!
Diệp Trần thấy thế, không thể không lắc đầu, đang định đứng dậy, giải quyết hết những người này. Thế nhưng vào lúc này, Từ Thiếu Trùng bỗng nhiên nhẩy ra đứng trước mặt Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm để bảo vệ, cố giả vờ bình tĩnh nói:
“Hai vị đại ca, ta thấy ở trong chuyện này hình như có chút hiểu nhầm nào đó phải không? Tiểu đệ là Từ Thiếu Trùng, cha ta là Từ Thiên Tường chủ tịch tập đoàn Từ thị, có thể xem ở mặt mũi cha ta, không chấp nhặt với bạn bè của ta có được hay không “
Thì ra là, Từ Thiếu Trùng nhìn những người này tới là hướng về phía hai người Tô Mạn mà tới, trong lòng lập tức vui mừng như điên.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, anh hùng cứu mỹ nhân a. Nếu như hắn có khả năng giúp đỡ Tô Mạn ngăn lại việc này, so với tiểu tử thờ ơ ngồi ở một chỗ kia, nói không chừng có thể trực tiếp bắt được phương tâm của mỹ nhân. Vừa nghĩ đến đây, Từ Thiếu Trùng lập tức bắt đầu hơi kích động. Hắn tin tưởng, chỉ cần nói ra đại danh của cha hắn, dù thế nào thì đối phương cũng sẽ cho hắn một chút thể diện.
Không nghĩ tới, sau khi hai người đàn ông trung niên kia nghe thấy thì lập tức cười lạnh liên tục.
“Từ Thiên Tường sao? Hắn là cái éo gì!”
“Đừng nói cái loại tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch như ngươi, ngay cả cha của ngươi tự mình đến đây, cũng phải cung kính gọi ta một tiếng là Trác tam gia!”
Từ Thiếu Trùng nghe được điều này thì lập tức biến sắc. Đối phương đã dám nói như thế với mình, rõ ràng thân phận và địa vị còn ở phía trên Từ Thiên Trường cha của hắn. Quả nhiên là như vậy, trong những đại hán áo đen kia, có người đi tới nói:
“Trác tam gia và Hổ gia, đều là khách quý của Tào Tứ Gia!”
Từ Thiếu Trùng nghe được điều này, ngay lập tức toàn thân run lên, “Tào… Tào Tứ Gia?”
Mọi người còn lại nghe được điều này và tất cả cũng đều kinh ngạc!
Ở Vân Châu, có lẽ rất nhiều người không biết tới cái danh hiệu Vân Châu Diệp tiên sinh, thế nhưng Tào Khôn Tào Tứ Gia thì tuyệt đối không ai không biết, đây chính là vương giả thế giới ngầm của Vân Châu
Hơn nữa, bản thân Từ Thiếu Trùng là Từ gia đại thiếu, tự nhiên rõ ràng hơn so với người khác, Tào gia bây giờ so với nửa năm trước thì khác một trời một vực!
Bây giờ, gần như đã thay thế địa vị giang hồ của Vũ gia ngày xưa, nói về thực lực gia tộc, có thể sánh vai với Đường gia, trở thành hai đại gia tộc mới của Thiên Nam, áp chế những thế lực có uy tín lâu năm, có thể nói là như mặt trời ban trưa.
Khách quý của Tào Tứ Gia, đừng nói là Từ Thiếu Trùng hắn, cho dù là Từ Thiên Tường cha hắn, cũng tuyệt đối không thể đắc tội nổi!
Vừa nghĩ đến đây, Từ Thiếu Trùng cũng không lo để ý gì tới mặt mũi nữa, lập tức ngoan ngoan lui sang một bên, không dám nói nhiều thêm một lời nào nữa…
P/S: Cảm tạ các đạo hữu khen thưởng!
Cảm tạ mọi người đẩy kim phiếu và phiếu đề cử!