Lãnh Hàm dẫn theo một đám người lặng lẽ lẻn vào Đại Lương, cạnh Trường Thành đã tập kết rất nhiều lương thảo, thậm chí trên đường họ gặp không ít quân đội chạy qua, mấy người đi vào trong thành Biện Lương, chuẩn bị hỏi dò chút tình hình trước…
“Mấy ngày nay không dễ chịu lắm, nghe nói còn sắp tăng thuế…”, trong quán rượu, hai người ở bên cạnh vừa uống rượu vừa oán trách.
“Thật hay giả đấy, có còn nhường cho chúng đường sống không, đại hoàng tử này vừa lên ngôi liền liên tiếp tăng thuế, muốn làm gì đây?”
“Nhỏ tiếng chút… nghe nói là muốn khai chiến với Bắc Lương, không thấy vừa mới xuống công văn sao? Mỗi huyện phải cung cấp ngoài định mức năm trăm tráng sĩ nhập ngũ, đây chính là muốn đánh trận lớn”.
“Aiz, còn không phải của chúng ta xui xẻo trong cuộc chiến này…, đại vương sao đột nhiên lại truyền ngôi cho đại hoàng tử chứ”.
“Ta nghe nói đại hoàng tử công khai mưu phản… trước mắt công chúa sống chết còn chưa biết”.
“Xuỵt… ngươi không muốn sống nữa à, dám nói những lời này, mau đi thôi…”
Quân đội đi đi lại lại trong thành Biện Lương khiến lòng dân hoang mang, mấy ngày đi tới Đại Lương đã có thể chắc chắn Hiên Vũ Khuyết chuẩn bị khai chiến với Bắc Lương, cái tên đại hoàng tử hiếu chiến trời sinh từ nhỏ, lòng dạ độc ác này cuối cùng đã lộ ra nanh vuốt của mình…
“Lãnh công tử, chúng ta nên đi đâu tìm công chúa Đại Lương đây?”
“Nghe nói mấy ngày trước đội vệ binh Đại Lương đã phát hiện ra tung tích của công chúa ở một nơi tên là thôn Đào Hoa, điều này chí ít chứng minh công chúa vẫn còn sống, trước mắt có mấy người chúng ta muốn tìm thấy công chúa e rằng rất khó, phải tìm người giúp”.
“Người giúp, có thể tìm người giúp ở đâu?”
“Cổ Bách Vạn”.