Mới vừa rồi hắn đã trao đổi với phân thân, phân thân đã đem thiên đạo này bỏ vào trong Nạp Vật thế giới, thiên đạo cửu thiên lại lần nữa trở lại nơi mà mình rời đi, như cá gặp nước, lập tức biến mất ở trước mặt Nhiếp Vân. Dung nhập vào bên trong thế giới.
Có nó ở đây, Cửu Thiên thế giới sẽ không sụp đổ được.
– Thu!
Thiên đạo lần nữa trở về. Nhiếp Vân đứng trên không trung, hai tay chộp một cái.
– Ầm!
Một tiếng ầm ầm vang vọng, lập tức có bốn đạo quang mang bắn thẳng về phía lòng bàn tay hắn, bị hắn lăng không chộp lại.
Tứ Phương đỉnh!
– Đi!
Vật đã tới tay, Nhiếp Vân cũng không dừng lại, thân thể nhoáng lên một cái, đã bay về phía Thời Không nhuyễn trùng. Sau một khắc, hắn lại lần nữa trở lại không trung trên Tà Nguyệt Chí Tôn vực.
Thấy hắn lần nữa xuất hiện, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ chờ mong.
Mặc dù những người này không biết Nhiếp Vân muốn làm gì. Thế nhưng bọn hắn đều là thủ hạ của A Dục Vương. Muốn bọn họ trơ mắt nhìn thế giới mà bệ hạ khổ cực sáng lập ra sụp đổ, chuyện này bọn hắn vẫn còn không làm được.
Chính vì vậy, sau khi nghe được người trước mắt này có thể cứu vớt thế giới. Cho nên trong lòng mỗi một người đều mang theo hy vọng, hy vọng vị thiên tài không biết từ đâu xuất hiện này lại có thể làm ra được hành động kinh người.
– Đã lấy được rồi sao?
Thấy hắn trở lại, phân thân bước lên phía trước một bước.
– Đúng vậy. Đành nhờ vào ngươi, ta sợ Tứ Phương đỉnh trấn áp không được thế giới lớn như Tà Nguyệt Chí Tôn vực a.
Nhiếp Vân nhìn về phía phân thân, lại nói.
Tứ Phương đỉnh được tạo nên là vì muốn cho Cửu Thiên thế giới vững chắc. Cửu Thiên thế giới và Tà Nguyệt Chí Tôn vực chênh lệch cách xa vạn dặm, giữa hai thế giới căn bản không thể so sánh nổi. Cho dù là hắn cũng không dám chắc vật này có thể ổn được được thế giới lớn như vậy hay không.
Bất quá, phân thân đã là cường giả Phong vương, nếu như hiệu quả của Tứ Phương đỉnh không đủ, như vậy phân thân có thể ra tay trợ giúp, cực lớn gia tăng tác dụng của kỳ bảo Hỗn Độn này.
– Yên tâm đi!
Phân thân gật đầu một cái, nhận lấy Tứ Phương đỉnh trong bổn tôn. Thân thể giống như lưu quang, nhanh chóng tiến vào trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực, đi tới trung tâm của thế giới.
Lúc này Tà Nguyệt Chí Tôn vực đã bắt đầu sụp đổ, thế giới cực lớn chậm rãi co rút lại. Chỉ bất quá thế giới này quả thực quá lớn, cho dù có sụp đổ thì cũng cần tốn một đoạn thời gian rất dài thì mới có thể hoàn thành. Giống như thuyền chìm vậy.Thuyền nhỏ nếu chìm xuống, phỏng chừng một phút cũng không tới. Thế nhưng nếu dùng thuyền lớn ngàn vạn tấn. Cho dù nước có vào thì cũng cần tốn thời gian rất lâu mới có thể hoàn toàn chìm nghỉm.
Tà Nguyệt Chí Tôn vực quả thực quá lớn, cho dù áp lực của Hỗn Độn đại dương có lớn hơn nữa thì cũng không thể nào trong mấy tức đã khiến cho nó hủy diệt được.
Lúc này ở giữa Chí Tôn vực còn không có xuất hiện vấn đề quá lớn. Chẳng qua chỉ là đất đai không ngừng rung chuyển. Có từng vết nứt lớn xuất hiện, những người sinh tồn ở phía trên, mỗi một người đều thất kinh, còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Phân thân của Nhiếp Vân hiệ nlên trên không trung, lực lượng linh hồn khổng lồ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ thế giới. Hắn nhướng mày, Tứ Phương đỉnh nhất thời trôi lơ lửng ở trong lòng bàn tay của hắn, gào thét rồi bay về phía tận cùng bốn phương hướng mà đi.
Phân thân này của hắn có được thực lực Phong vương, nháy mắt đưa Tứ Phương đỉnh trong đến bốn phương hướng cũng không có phí chút sức lực nào.
Ông!
Tứ Phương đỉnh cùng vừa mới tiếp xúc với bốn phương hướng của Tà Nguyệt Chí Tôn đang sụp đổ. Thế giới đang rung chuyển dường như được dùng một viên định tâm hoàn, một đạo thanh âm vang vọng chư thiên, chấn động lắng xuống.
– Thành công? Chuyện này…
Phân thân của Nhiếp Vân sửng sốt một chút.