Tiếp đó, mọi người chỉ thấy một bóng người biến mất tại chỗ. Khi bóng dáng của Thượng Quan Dục xuất hiện lại lần nữa thì chỉ thấy lão ta vung tay lên đấm mạnh lên người một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ của Hoàng tộc họ Diệp.
“Oành!”
Một tiếng vang thật lớn, gã cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp phun máu, cơ thể bay ngược ra ngoài.
“Oành oành oành!”
Tuy nhiên, cuộc chiến vần chưa kết thúc, ba giây tiếp theo, liên tiếp vài tiếng va chạm nặng nề vang lên sau đó ba cao thủ Hoàng tộc họ Diệp đều phun máu bay ngược ra ngoài.
Đến lúc này trong tổng số năm cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp chỉ còn sót lại mỗi Diệp Giang.
Sắc mặt Diệp Giang trắng như tờ giấy, thấy cao thủ Hoàng tộc họ Diệp bên cạnh ai cũng phun máu bay ngược ra ngoài, anh ta càng thêm tuyệt vọng.
Chết rồi!
Hoàng tộc họ Diệp có tổng cộng năm cao thủ đến đây, bây giờ bốn cao thủ Thần Cảnh đều đã chết.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn Thượng Quan Dục. Ngược lại, Thượng Quan Dục rất bình tĩnh, không đi giết Diệp Giang, sau khi giết bốn cao thủ trong tích tắc liền rời khỏi võ đài.
“Cậu Thanh, cậu có cần để người sống trở về nhăn lời?”
Thượng Quan Dục cung kính nhìn Dương Thanh hỏi.
Dương Thanh không trả lời chỉ nhìn chằm chăm Diệp Giang nói: “Cút về nói cho Diệp Lâm biết, đợi sau khi tôi xử lý xong việc của mình sẽ đi Hoàng tộc họ Diệp tìm ông tat”
Diệp Giang như được đặc xá, vội vàng nói: “Tôi sẽ nói nguyên văn lời của cậu!”
Bởi vì hoảng sợ cơ thể của anh ta khẽ run.
Dù anh ta là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ nhưng cũng sợ chết chứt Không cần Dương Thanh ra tay đã có người chủ động giết cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.