Giang Nam khẽ mỉm cười, đưa tay ra mời, cười nói:
– Thánh nữ xin mời.
Trên mặt Thiên Yêu Thánh nữ tràn đầy nụ cười, chân thành đi xuống Khổng Tước, rơi vào trên Đại Thiên lâu thuyền. Khổng Tước phía sau nàng kia hai cánh thu lại, hóa thành một thiếu nữ bộ dáng như thị nữ, nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau của nàng.
– Mẫu điểu?
Thần Thứu Yêu Vương mặt mày hớn hở, liên tục hướng Khổng Tước thiếu nữ kia ghé mắt, đại đưa thu ba.
Cô gái kia hung hăng trừng hắn một cái, nhưng ngay sau đó ngẩng đầu lên không để ý tới hắn, giống như Khổng Tước rất là kiêu ngạo.
Giang Nam mời Thiên Yêu Thánh nữ ngồi xuống, cười nói:
– Thánh nữ lần này hẳn là không phải đi ngang qua, không phải là vì giết Giang mỗ mà đến sao?
– Ta họ Hoa, tên Thương Hương, vị này là sư muội ta Sắc Dực, Giang đạo huynh xưng ta là Thánh nữ có chút khách khí rồi.
Thiên Yêu Thánh nữ cười nói:
– Tiểu muội đúng là đi ngang qua. Ta thấy chiếc thuyền lớn này trên không trung chạy nhanh, nhớ tới Giang đạo huynh cũng có một chiếc thuyền lớn như vậy, cho nên mới trước đi xem một chút, quả nhiên là Giang đạo huynh cùng Vân đạo huynh. Hai vị yên tâm, tiểu muội cũng không có ác ý. Nguồn tại http://Truyện FULL
Nàng cười dài nói:
– Tông chủ nhà ta mấy ngày trước nhìn xa Huyền Thiên Thánh Tông, chỉ thấy quý tông chân khí ngất trời, như núi như nhạc, lồng lộng mà không có thể di động, từng nói với ta Huyền Thiên Thánh Tông sắp quật khởi, có thể cùng quý tông liên thủ, cùng chung đối kháng Thái Hoàng. Cho nên tiểu muội vô tình gặp được Giang đạo huynh, liền động tâm tư, một là muốn cùng đạo huynh hóa giải ân oán, thứ hai cũng có ý tứ hai nhà thân cận.
Nàng có một loại mị lực kỳ lạ, mặc dù nói cực kỳ trắng ra, cũng không uyển chuyển chút nào, nói thẳng ra mình cùng đám người Giang Nam kết giao là ôm lấy mục đích, nhưng làm cho người ta đối với nàng sinh ra hảo cảm.
Giang Nam cười nói:
– Thương Hương công chúa bậc cân quắc không thua đấng mày râu, là nữ trung hào kiệt. Ta và ngươi hai nhà đích xác hẳn là nên thân cận, bất quá ta cùng Vân sư huynh người nhỏ, lời nhẹ, công chúa hẳn là đi tìm cao tầng Thánh Tông chúng ta mới đúng.
– Hai vị cũng là nhân trung long phượng, tương lai tất nhiên sẽ trở thành nhân vật đứng đầu quý tông, hiện tại kết thiện duyên với các ngươi là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, tương lai đợi đến các ngươi công thành danh toại chính là ngàn dặm đưa lông ngỗng rồi.
Thiên Yêu Thánh nữ mau nói mau ngữ, cười nói:
– Hơn nữa, ta lần này là tính toán đi Nam Hải, cũng là vô tình gặp được các ngươi, vừa lúc cùng hai vị gần hơn một chút tình cảm.
Vân Bằng cũng không khỏi cảm khái nàng thật sự là kỳ nữ, nói chuyện trực lai trực khứ, lại làm cho người rất khó ôm lấy ác cảm, cười nói:
– Vừa lúc chúng ta cũng muốn đi Nam Hải, mọi người thuận đường.
– Thương Hương ở trong Thất Bảo Lâm phát chút ít tài, lần này đi Nam Hải dự tiệc, cũng là nghĩ đổi lấy một chút bảo bối.
Thiên Yêu Thánh nữ hé miệng cười nói:
– Hai vị đạo huynh đi Nam Hải, không phải là đi hủ bại a? Các ngươi Nhân Tộc có câu nói, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, cũng là hợp với nhân tình.
– Đúng là quân tử hảo cầu.
Giang Nam dở khóc dở cười nói:
– Ta cùng với Vân sư huynh lần này cũng là tính toán tìm chút ít bảo vật, luyện chế bảo khí, vì tương lai tăng lên tới Đạo Đài Cảnh làm chuẩn bị.
Đang nói, đột nhiên chỉ thấy phía trước quỷ khí um tùm trầm trầm, một cổ lạnh lẻo đập vào mặt, thậm chí truyền vào trong khoang thuyền, ngay cả cái pháp bảo Đại Thiên lâu thuyền này cũng không ngăn được cổ lạnh lẻo kia.
Thiên Yêu Thánh nữ sắc mặt ngưng trọng, thấp giọng nói:
– Đến Quỷ Phật thành…
Sắc mặt của Vân Bằng cũng có chút ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Qua Quỷ Phật thành, chính là Nam Hải, Quỷ Phật thành này nghe nói ở ngàn năm trước là một Thánh Địa Phật giáo, sau lại gặp nạn, trong một đêm hàng tỉ lôi đình rơi xuống, đem toàn bộ hòa thượng trên núi hết thảy chém giết, ngay cả một con ruồi cũng không còn dư lại.
