Lâm Dương đứng dậy.
hòn Hoắc Thượng Vũ nhìn Lâm Dương một lượt, lại gật đầu liên tục: “Thật sự là tài năng trẻ tuổi dáng vẻ bát phàm.”
“Ông cụ quá khen rồi.”
“Đã là học trò của Hùng Trường Bạch, tôi không thể nào lơ là. Đến đây, ngồi xuống và ăn cơm đi. Tôi cũng muốn hỏi xem về tình hình hiện tại của Sư phụ. Tôi nghe nói rằng Nam Phái đã xảy ra biến có. Sư phụ đã gia nhập vào một tổ chức nào đó có tên là Huyền Y Phái. ” Ông cụ rót một ly rượu.
“Đúng vậy, nhưng mà Huyền Y Phái thật ra cũng chính là Nam Phái, đại bộ phận người cũng không thay đồi.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Ha, người thành lập ra Huyền Y Phái này thật là lợi hại.
Rốt cuộc có thể đem nhập Nam Phái vào trong túi. Thực sự là người tài năng xuất hiện từ đời này qua đời khác.”
Hoắc Thượng Vũ cười nhạt nói.
Lâm Dương mỉm cười, không nói gì.
*Ông nội, chỉ là một đám tôm chân mềm đang nghiên cứu y thuật, có cái gì mà phải ngạc nhiên?” Đúng lúc này, một người đàn ông tướng mạo khí khái anh hùng đột nhiên lên tiếng.
“Hoắc Ngạo, không được nói nhảm, khách vẫn còn ở đây!”
Hoắc Thượng Vũ nhíu mày nói.
“Nhưng mà ông Hoắc, Hoắc Ngạo nói không sai. Nhìn người này gầy gò bình thường, trêи người còn không có mấy cơ bắp. E rằng với một quyền của anh Ngạo, anh ta đã choáng váng rồi.” Một cô gái tóc ngắn trang điểm như tranh vẽ cười nói.
Ngay khi cô ấy nói điều này, hiên trường ngay lập tức cười phá lên.
“Câm miệng, câm miệng hết cho tôi! Ra cái thể thống gì!
Ra cái thể thống gì!”
Ông già tức không nhẹ, liên tục đập bàn quát tháo.
Mọi người lúc này mới ngừng cười.
“Ý của mấy người là gì? Các người coi thường Trung Y sao? Đây là báu vật do tổ tiên của chúng ta truyền lại! Tôi không cho phép các người bôi nhọ như vậy!” Hoắc Thượng Vũ nồi giận đùng đùng nói.
“Nhưng mà ông ơi … Trung Y so với Tây y, vẫn là hơi qua loa! Trung Y tác dụng quá chậm, cho dù là mấy loại thuốc mỡ đó, cũng phải mười ngày nửa tháng mới khỏi, cháu đi khám tây y, ba đến năm ngày đã có tác dụng rồi.” Hoắc Ngạo nhún vai nói.
“Đúng vậy, ông cụ, tôi hiện tại luôn đi khám tây y.”
“Không thể phủ nhận, Trung Y quả thực có hiệu quả, nhưng tôi cảm thấy đây đều là thứ sắp bị đào thải rồi, cũng chỉ có người ở độ tuổi như ông mới thích.”
“Tất cả đều là những thứ lỗi thời thôi.”
“Đúng vậy!”
Mấy người trẻ tuổi khác cũng lần lượt nói.
Tất cả mọi người đều tươi cười, nhưng ánh mắt nhìn Lâm Dương rõ ràng là kiêu ngạo cùng khinh thường.
“Các người…”
Hoặc Thượng Vũ tức giận toàn thân run lên.
“Các người đều bớt nói vài câu đi, ăn cơm!”