Khổ Hạnh Thiên Tôn cười nói:
– Thiên Hoang đạo hữu, Vô Tà đạo hữu, các người đừng tấn công lão tăng. Lão tăng và Hậu Tôn sư đệ chỉ đi ngang qua, sẽ không làm gì các người. Xin các vị hãy nể mặt sư huynh huynh đệ lão tăng.
Gậy tre vàng trong tay Khổ Hạnh Thiên Tôn là tiên thiên pháp bảo Tiên Thiên Khổ Trúc, gã lại hết sức khiêm nhường thảo luận với mọi người, cho quần hùng mặt mũi. Các Đạo Quân chuyển thế Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân hay Linh Nữ, Ma Kha Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân đều không muốn gây hấn với Khổ Hạnh Thiên Tôn.
Vạn Vật Đạo Tổ càng không có ý định ra tay. Huyết Tổ núp trong hư không, bạn rộn lén nuốt tinh huyết, lười đối phó lão hòa thượng này.
Giang Nam nhờ Khổ Hạnh Thiên Tôn ra tay ngăn lại tiên thiên ngũ sắc liên nhưng vẫn trong trạng thái nguy hiểm. Có bảy tiên thiên pháp bảo, bảy chí bảo tiên đạo vây công Giang Nam, tùy thời lấy mạng hắn.
Lại có Huyết Tổ sử dụng Hỗn Độn Thiên Cung bắn tên vào Giang Nam, tuy không giống Thiên Nguyên thần tổ công kích kỳ lạ, bắt giữ thời cơ xảo diệu nhưng cũng rất khó đề phòng.
Huống chi công kích của đám người Thần Mẫu Đạo Quân, Ma Kha Thiên Quân, Đại Diễn Cổ Thần cũng không thể khinh thường.
Trán Giang Nam bắn ra tia sáng, khí thế rung động hồn người phóng lên cao. Đạo âm cuồn cuộn đầy trời, oanh kích màng tai quần hùng ù đặc.
– Duy ta Bất Không!
Một thân hình to lớn vĩ đại xuất hiện, ngạo nghễ tất cả. Một tay khép đánh bay tiên thiên Ôn Đế quan, một đấm đánh ra tiên thiên kim long giản chấn động, bị đánh phát ra tiếng rít. Là thân thể của Bất Không Đạo Nhân.
Giang Nam sử dụng thân thể Bất Không Đạo Nhân đại khai đại hợp, càn quét bốn phương tám hướng đỡ các tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo công kích. Giang Nam huơ Đinh Thiên Nguyên Thung cùng thân thể Bất Không Đạo Nhân tấn công, rốt cuộc đỡ được đợt tấn công này.
– Huyền Thiên, thiếp thân đang chờ ngươi lấy thân thể phụ thân ra đây.
Ánh mắt Linh Nữ buồn bã ngấn lệ, nhỏ giọng nói:
– Không ngờ kết quả vẫn là thiếp thân đưa ngươi lên đường. Thái Nhất Thiên Quân, ra tay đi!
Đại Diễn Cổ Thần lấy nguyên chung ra, không tấn công Giang Nam mà là lắc chuông. Linh Nữ cắn đầu lưỡi phun máu vào nguyên chung, cái chuông khuếch tán hơi thở duy ta Bất Không cảm ứng thân thể Bất Không Đạo Nhân.
Giang Nam cảm thấy thân thể Bất Không Đạo Nhân thoát tầm kiểm soát. Giang Nam luyện hóa thân thể Bất Không Đạo Nhân dựa vào một chén tinh huyết của Linh Nữ, không ngờ nàng chờ sẵn, dùng tinh huyết bản thân cộng với nguyên chung mà Bất Không Đạo Nhân luyện chế muốn cướp về thân thể Bất Không.
Giang Nam khen:
– Linh Nữ, không uổng là Linh Nữ Hỗn Độn Thiên Quốc.
Thân thể Bất Không Đạo Nhân mất khống chế bị nguyên chung, Linh Nữ lấy đi. Đế Tôn ấn đánh bay Vạn Chú Thiên Chung, Giang Nam thụt lùi. Đột nhiên sau lưng Giang Nam xuất hiện một cái mồm máu to, miệng đầy móc ngược nuốt trọn hắn.
– Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc ăn được ngươi, rốt cuộc ăn ngươi rồi!
Huyết Tổ xuất hiện biến thành con đĩa to mấp máy, tung tăng nói:
– Huyền Thiên, ta biết ngươi có thân thể Bất Không, ngươi giấu thân xác đó nên ta không dám ra tay với ngươi. Nhưng bây giờ ngươi không còn thân xác kia, hãy ngoan ngoãn làm lương thực cho ta đi!
Trong người con đĩa to truyền ra giọng nói của Giang Nam như trút gánh nặng:
– Hiện tại ta không phải người cao nhất rồi. Huyết Tổ, đa tạ ngươi, không biết ngươi có thể cho ta thời gian thở dốc dài bao lâu?
– Người cao nhất?
Huyết Tổ khó hiểu, chưa lấy lại tinh thần thì các tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo cùng đánh tới. Huyết Tổ rợn tóc gáy.
Huyết Tổ nhanh chóng mấp máy né tránh các chí bảo tiên đạo, tiên thiên pháp bảo công kích.
Huyết Tổ cười khẩy nói:
– Huyền Thiên, ngươi nghĩ ở trong bụng ta là sẽ tránh thoát đại kiếp nạn sao? Ta tiêu hóa ngươi, cho ngươi thân chết đạo tiêu!
Vù vù vù vù vù!
Tiên thiên pháp bảo tiên thiên thần đăng đột nhiên thoát khỏi tầm kiểm soát của Huyết Tổ, nhảy ra ngoài. Đốm lửa trong ngọn đèn nổ tung bắn vào người Huyết Tổ.