Hắn thân là thống lĩnh mạnh nhất bên trong Bích Hải Huyền Thiên. Thực lực đến gần Phong vương mà lại bị một quyền của đối phương đả thương. Thực lực của đối phương quả thực quá mạnh mẽ.
– Bích Hải Huyền Thiên?
Nhiếp Vân giả bộ mơ hồ không thôi.
– Vâng!
Yến Huy Đại thống lĩnh nở nụ cười, quay đầu lại phân phó một tiếng:
– Huyễn Cách, nhanh đi chuẩn bị ngơi nghỉ ngơi cho đại nhân, chuẩn bị dạ tiệc tốt nhất hoan nghênh đại nhân tỉnh lại!
– Vâng!
Huyễn Cách thống lĩnh vội vàng lui ra ngoài.
– Đại nhân, mời đại nhân đi theo ta. Đại nhân vừa mới tỉnh lại, có thể còn chưa nhớ rõ thân phận của mình. Qua một đoạn thời gian nữa chúng ta sẽ giới thiệu cặn kẽ cho ngươi. Bảo đảm có thể làm cho ngươi nhớ rõ toàn bộ mọi chuyện!
Yến Huy Đại thống lĩnh nói.
– Được!
Thấy thái độ của đối phương thành khẩn, Nhiếp Vân cũng không nói thêm nữa, thân thể nhoáng một cái, thân thể to lớn đã thu nhỏ lại đến mức không sai biệt lắm với Yến Huy Đại thống lĩnh.
Tu vi đạt tới cấp bậc như vậy, không gian cũng có thể tùy ý khống chế chứ đừng nói là vóc người.
– Mời!
Yến Huy Đại thống lĩnh dẫn đường ở phía trước, dọc theo lối đi ra đi ra ngoài.
Nhiếp Vân theo sát ở phía sau, vừa đi vừa quan sát chung quanh, đồng thời trong lòng cũng có chút kỳ quái.
Hắn giả dạng mất trí nhớ… Sao vị Đại thống lĩnh này lại không có chút nào thất vọng, ngược lại ở chỗ sâu trong hai mắt còn mang theo vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ như vậy chứ?
Mặc dù một chút hưng phấn này rất nhanh đã bị áp chế rất tốt. Thế nhưng thực lực của hắn bây giờ là gì chứ? Sao có thể không nhìn rõ?
Hai người một trước một sau, rất nhanh đã đi tới một căn phòng khách.
Bên trong đại sảnh đã có không ít người ngồi, mỗi một người đều có thể so sánh được với Huyễn Cách thống lĩnh hoặc là thực lực còn cường hãn hơn Huyễn Cách thống lĩnh.
– Đây chính là một trăm linh tám vị thống lĩnh trong miệng Quý Linh nói hay sao?
Nhiếp Vân âm thầm gật đầu một phen.
Vừa mới nhìn qua hắn cũng không nhịn được âm thầm kinh hãi. Quả nhiên đúng như Quý Linh nói vậy. Người yếu nhất trong đám thống lĩnh này cũng mạnh hơn bổn tôn của hắn. Nếu như ném vào trong tam giới, tuyệt đối là nhân vật hùng bá một phương. Quả thực không biết tại sao dưới trướng của A Dục Vương lại có nhiều thuộc hạ lợi hại như vậy a.
– Đại nhân, mời ngồi!
Yến Huy Đại thống lĩnh chỉ về phía vị trí chính giữa nhất..
Nhiếp Vân nhíu mày một cái.
Vị trí này là ở trung tâm mọi người, cho dù thực lực của hắn mạnh nhất. Thế nhưng để cho hắn ngồi lên cũng có chút không thích hợp a!
– Không nên cự tuyệt, kỹ thực chúng ta đều giống nhau, đều là người mà A Dục Vương bệ hạ tốn bao nhiêu công sức mới có thể sống lại. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là Đại thống lĩnh của chúng ta! Mà ta thì tự động giáng cấp xuống làm Nhị thống lĩnh!
Yến Huy cười nói.
– Đại thống lĩnh?
Nhiếp Vân nhíu mày nói.
Làm cái gì vậy? Hắn cũng đã nói qua bản thân mất trí nhớ, sao người này lại để cho mình làm Đại thống lĩnh gì đó chứ? Rốt cuộc là vì sao?
Ngoài ra, đều là người màA Dục Vương tốn bao nhiêu tâm huyết mới có thể cứu sống lại… Rốt cuộc là có ý gì?
– Ồ?
Trong lòng nghi ngờ, lực lượng trong cơ thể Nhiếp Vân vận chuyển, lần nữa nhìn về phía Yến Huy và một trăm linh tám vị thống lĩnh trước mắt, lập tức không khỏi sửng sốt một chút.
Trước đó dùng thực lực của hắn, không thể nhìn ra được vấn đề của đám người Yến Huy. Mà bây giờ mượn cỗ thân thể có thể so với Phong vương này. Ánh mắt cũng lập tức tăng lên, vừa nhìn một cái đã phát hiện ra vấn đề của đám người này.
– Những người này… Đều là những thi thể quỷ quái kia sống lại.
Những thống lĩnh trước mắt này, bao gồm cả vị Yến Huy này cũng đều giống như cỗ thân thể này vậy. Đều là thi thể dị tộc sống lại!