Quách Thành Vũ sau khi nghe xong liền ‘cười’.
Trì Sính chờ thật lâu không đợi được Quách Thành Vũ mở miệng, hơi lộ ra vẻ cuống cuồng mà thúc giục,”Cậu còn không nói đi!”
“Chính là cái này đó!” Quách Thành Vũ lại toét miệng cười cười,”Cậu ấy bảo tôi chuyển cho cậu một nụ cười.”
Thần sắc của Trì Sính cứng đờ, rất nhanh liền rõ ràng dụng ý của Ngô Sở Úy.
Vừa đau lòng vừa tức giận.
Cuối cùng lẩm bẩm âm trầm nói,”Thật sự là rất keo kiệt mà!”
Quách Thành Vũ lại hỏi,”Cậu có cái gì….muốn tôi giúp chuyển đến cậu ta hay không?”
Trì Sính chưa kịp nói.
“Cứ thẳng thắn chút!” Quách Thành Vũ thúc giục.
Trì Sính nói,”Cậu thay tôi hôn cậu ấy một cái đi.!”
“Cái mẹ gì vậy? Chuyện tốt đây hả?” Quách Thành Vũ vừa mừng lại vừa lo. ( thụ sủng nhược kinh)
Trì Sính đen mặt liếc mắt nhìn cậu ta,”Coi là tôi tạm thời đem cậu ấy giao phó cho cậu, coi như thưởng công lao đi.”
“Có thể mặc cả hay không?” Quách Thành Vũ được voi đòi tiên.
Trì Sính ‘thưởng’ cho cậu ta một chữ.
“Cút!”
Quách Thành Vũ vui tươi hớn hở mà nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Còn những một phút đó! Có thể trò chuyện thêm chút nữa không?”
“Nhanh biến khỏi tầm mắt của tôi!”
Nói xong câu đó, biểu cảm vô cùng chua xót, Trì Sính đứng dậy đi ra cửa.
Quách Thành Vũ hừ lạnh một tiếng, chủ động để cho người khác hôn, sau đó bản thân vẫn còn ghen, cái này có gọi là người hay không?
Cổ Thân vừa mới muốn đi vào, Trì Sính liền đẩy cửa đi ra, hai người một vào một ra, suýt chút nữa đụng vào nhau, đây là lần đầu cùng với Trì Sính mặt đối mặt mà còn lại gần đến như vậy, đường nhìn ngay phía trước vừa vặn chính là bộ râu nồng đậm đó. Một mùi tinh khiết đầy khí chất đàn ông thổi đến đập vào mặt, kích thích Cổ Thân tim đập loạn. (OMG, thích thế. )
“Không đợi tôi mà liền đi ra, rất tự giác!” Cổ Thân tự mình vui đùa.
Trì Sính vẫn còn đắm chìm trong nụ cười Ngô Sở Úy gửi cho anh trong lòng vô cùng chua xót, không có chút gì để ý đến Cổ Thân, bản thân mình ngoảnh lại đi về phía trước.
Cổ Thân nhịn không được liếc mắt quan sát Trì Sính, thường ngày Trì Sính luôn luôn lãnh đạm, tuy rằng hôm nay cũng nghiêm mặt, nhưng đã có thể thấy rõ ràng tâm tình biến hóa thay đổi một chút. ( Ba ba mình chỉ cần cái thắt lưng có thể vuốt súng.. không biết cái nụ cười của em Úy thì thành dạng gì nữa..đã bảo phịch Cổ Thân đi mà ba ba..,, Con thích có tiểu tam xinh đẹp này..)
Mấy ngày nay, Cổ Thân không có việc gì liền tìm hiểu tình hình về Trì Sính, cậu ta phát hiện mọi người đều nói anh ta là thiếu gia phong lưu ăn chơi trác táng nhưng người trước mặt cậu lúc này rất đàn ông mạnh mẽ kiên cường thanh khiết chênh lệch tương đối lớn. Trì Sính đối với cậu mà nói giống như một điều bí ẩn, bất kỳ thời khắc nào cũng không khỏi để cho cậu tò mò.
………….
Ngô Sở Úy nghe nói Quách Thành Vũ đã trở về, bỏ đủ loại vướng tay vướng chân qua một bên, sốt ruột vội vàng luống cuống mà lái xe đi tìm anh ta. Trước đó rõ ràng Quách Thành Vũ gọi điện thoại nói anh ta sẽ đến công ty, nhưng Ngô Sở Úy thực sự không kịp đợi, trực tiếp chạy xe đi.
Lúc đầu Quách Thành Vũ lái xe rất ổn định, nào ngờ đầu đường đột nhiên lại có một chiếc xe phi ra. May là phản ứng kịp thời, không phải vậy thì đã đụng phải.
Vừa muốn mắng chửi, đột nhiên phát hiện biển số xe nhìn rất quen mắt.
Ngô Sở Úy rất nhanh đỗ xe lại, đem xe dừng sát ở ven đường, liền hướng phía xe Quách Thành Vũ xông tới.
Khương Tiểu Soái cũng ở trên xe.
Quách Thành Vũ nhìn khuôn mặt dữ tợn của Ngô Sở Úy, âm thầm líu lưỡi,”Đây là muốn hỏi thăm tin tức hay là muốn giết người hả?”
Xe Quách Thành Vũ còn chưa kịp đỗ xong, Ngô Sở Úy liền ở ngoài cửa xe truy hỏi.
“Thế nào? Thế nào rồi? “
Quách Thành Vũ sau khi dừng xe lại, hạ cửa kính xuống nhìn Ngô Sở Úy.
“Không phải tôi nói cậu ở công ty chờ hay sao?Sao cậu lại đi ra đây?”
Ngô Sở Úy một bên lau mồ hôi hột một bên nói,”Không phải tôi sợ trên đường anh đã xảy ra chuyện hay sao?”
“Có thể xảy ra chuyện gì hả?” Khương Tiểu Soái không nhịn được cười.
Ngô Sở Úy vẻ mặt máu lạnh,”Nếu tôi không đi, vừa rồi ở cái đầu đường kia, không phải nghiêm trọng rồi hay sao, anh đã sớm cùng xe khác đụng phải! May mà là tôi, may mắn tốc độ phản ứng của tôi nhanh nhẹn, không thì anh chẳng thể ở đây mà nói chuyện!”
Quách Thành Vũ thở không ra hơi nghiến răng, “Cậu nếu không đi, căn bản đường này không có xe!”
“Được rồi được rồi!” Ngô Sở Úy không nhịn được, “Anh mau mau nói với tôi đi, tình hình cụ thể ra làm sao rồi?.”
Quách Thành Vũ nói,”Chúng ta đến chỗ nào yên tĩnh ngồi được hay không? Chuyện như thế này có thể ở trên đường nói hay sao?”
Ngô Sở Úy túm anh ta không chịu buông tay,”Anh nói trước đi nói sơ sơ tình hình xem nào, nói xong chúng ta lại đi, nếu không tôi không thể lái xe.” (Nói mẹ nó là ổn hay không đi.. )
“Cậu ta tốt, vô cùng tốt.” Quách Thành Vũ nói,”Như vậy được chưa?”
Trên mặt của Ngô Sở Úy lúc này mới có chút dáng vẻ cười cười, lại mặt dày mày dạn năn nỉ Quách Thành Vũ,”Cụ thể một chút đi mà, một chút nữa là được mà.”
Khương Tiểu Soái ở bên cạnh nhìn không được, vỗ vỗ vai Quách Thành Vũ nói,”Như vậy đi, tôi đi xe của cậu ấy, hai người ở trên đường vừa đi vừa trò chuyện.”
“Được được được!”
Khương Tiểu Soái còn không có kịp xuống xe, Ngô Sở Úy liền mở cửa sau nhảy lên.
“Ngồi vào ghế kế bên tài xế đi.” Quách Thành Vũ nói. (ĐM có ý đồ bất chính)
Ngô Sở Úy hỏi,”Vì sao?”
“Nói chuyện tiện hơn.”
Ngô Sở Úy sợ xuống xe tốn thời gian, trực tiếp từ ghế sau xe bước qua đến ghế kế bên tài xế
“Nói mau đi.”
Quách Thành Vũ khởi động xe, không nhanh không chậm đem tình hình của Trì Sính nói hết cho Ngô Sở Úy nghe. Còn đem sắp xếp phía sau nói cho Ngô Sở Úy nghe một chút, hỏi ý kiến và nói cho cậu biết phải làm như thế nào.
“Cậu nên đến nhà ba mẹ Trì Sính một chuyến, nói rõ suy nghĩ với họ. Thân phận ba Trì Sính tương đối nhạy cảm, có thể hạn chế ông ta can thiệp càng nhiều càng tốt.”
Ngô Sở Úy gật đầu,”Tôi biết rồi.”
Hai người lần lượt im lặng một trận, Quách Thành Vũ lại nói,”Trì Sính bảo tôi chuyển cho cậu cái này.”
Ngô Sở Úy tim đập loạn, mặt nóng lên.
“Chuyển cái gì, nói cái gì?”
Quách Thành Vũ tiến tới gần khuôn mặt Ngô Sở Úy hôn lên một cái. (Sao không hôn lưỡi..)
“Là cái này.”
Hôn xong còn phân biệt rõ một chút, không nhẵn bằng Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái mắt nhìn đường phía trước, lơ đãng liếc mắt sang bên cạnh, cậu tình cờ nhìn thấy một màn như vậy.
Chết tiệt! Nói chuyện gì thì nói sao lại còn hôn nhau hả?????!!!!
Vì vậy Khương Tiểu Soái yên lặng đạp chân ga, phi đến phía sau xe Quách Thành Vũ.
Quách Thành Vũ và Ngô Sở Úy bên kia sau khi xong việc, Quách Thành Vũ theo bản năng nhìn lướt sang kính chiếu hậu, buồn bực,”Soái Soái không phải là cùng chúng ta đi song song hay sao? Sao lại không thấy xe của cậu ấy đâu?”
Vừa mới nói xong, đuôi xe truyền đến ầm một tiếng nổ.