Đầu dây bên kia bỗng im lặng.
Cố Thanh Sơn lại chạy thêm một lúc, bỗng nhiên cảm thấy hơi lạ… Nãy giờ vẫn chưa thấy Nữ Thần Công Chính nói gì.
Hắn hỏi: “Nữ Thần Công Chính, cô ở đâu?”
[Xin ngài chờ một chút, tôi đang giải quyết một vấn đề khó khăn.] Giọng của Nữ Thần Công Chính vang lên.“Cô đang làm gì vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi, nhưng Nữ Thần Công Chính không trả lời.
Đây là lần đầu tiên cô không trả lời câu hỏi của Cố Thanh Sơn.
Nhưng chẳng bao lâu sau, quang não của Cố Thanh Sơn sáng lên, những dòng số liệu nhiều không đếm xuể lướt qua màn hình giống như thác đổ.
[Toàn bộ hệ thống tường lửa đã được gỡ bỏ, hiện giờ bắt đầu bật chế độ theo dõi từ xa đối với hệ thống chỉ huy của Thánh giáo quân.]Giọng Nữ Thần Công Chính vang lên, nghe rất nghiêm túc: [Chuẩn bị xong, Nữ Thần Công Chính tiến vào trạng thái chiến đấu.]
[Tiếp nhận toàn bộ tình báo của quân địch, bắt đầu tạo ra kế hoạch chiến đấu.] [Mục tiêu: Giúp ngài Cố Thanh Sơn đến điểm đặt hệ thống Bước nhảy siêu tốc một cách an toàn, tổng cộng có 749 kế hoạch.] [Lựa chọn kế hoạch có xác xuất thành công cao nhất, số 12, số 319, số 628.] [Hoàn thành 3268314 lần suy đoán, trong đó kế hoạch số 319 có tỷ lệ thành công cao nhất.] [Lựa chọn kế hoạch số 319, mở bản đồ chi tiết.] [Chấp hành!]Trên màn hình quang não lập tức hiển thị một bản đồ chi tiết của vùng đất nơi đây, giọng Nữ Thần Công Chính lại vang lên lần nữa: [Thưa ngài, chấm tròn màu xanh lam đại diện cho ngài, màu xanh dương đại diện cho con đường an toàn, màu đỏ đại diện cho quân đội Thánh giáo, màu đen đại diện cho bảy vị Thánh đồ.]
[Bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ dẫn đường cho ngài.] [Mời ngài đi vòng sang hướng đông nam để tránh đụng phải Thánh đồ thứ nhất và bốn trăm binh lính Thánh giáo quân.]“Đã biết.”
Cố Thanh Sơn dừng lại, dựa theo bản đồ trên quang não, đổi hướng rồi tiếp tục đi.
[Tiếp tục đi theo đường này, sáu phút sau rẽ trái đi thêm 1km để tránh Thánh đồ thứ hai.] Nữ Thần Công Chính nói.Cố Thanh Sơn hành động theo lời cô.
[2km nữa có chướng ngại vật trên đường, sườn núi phía nam có bảy trăm người mai phục, xin ngài đừng nên đi đường bên trái, chú ý hai con đường thông hành phía bên phải.]…
Cuối cùng, Cố Thanh Sơn đi vào thủ đô, nhanh chóng tiến đến điểm đặt thiết bị Bước nhảy siêu tốc.
Không biết có phải Liêu Hành nổi lên hứng thú chơi ác hay không, mà thiết bị này lại được đặt tại một gánh xiếc lớn của Thánh quốc.
Ngay lúc này đây, đoàn xiếc đang biểu diễn ở bên trong.
Hôm nay chính là ngày hội xiếc thú tổ chức mỗi tháng một lần.
Các con vật thay phiên nhau lên sân khấu, nhao nhao làm ra các động tác có độ khó cao, khiến khán giả trên khán đài liên tục phát ra từng tiếng hô lớn.
Mấy chú hề… là chú hề thật, đang làm ra các động tác buồn cười, chọc cười các vị khán giả.
Cố Thanh Sơn chui từ chỗ hậu trường vào, tránh né từng người đang vội vã, lao thẳng về phía trước.
“Rốt cuộc là ở đâu chứ?” Cố Thanh Sơn vội hỏi.
“Ba mươi năm trước, nơi đó là phòng hóa trang để mấy cô nàng xinh đẹp trang điểm, hiện giờ thì tôi cũng không biết.” Giọng của Liêu Hành không được chắc chắn lắm.
“Ông đặt điểm dịch chuyển ở đây mà không sợ đoàn xiếc thú đóng cửa sao?” Cố Thanh Sơn vừa chạy nhanh, vừa không nhịn được gắt hỏi.
“Đây là đoàn xiếc thú lớn nhất thế giới, nếu nó đóng cửa, tôi cũng đành chịu.” Liêu Hành nói.
“Thế rốt cuộc là phòng số mấy vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Căn phòng thứ bảy, sau khi đi vào thì tới chỗ ngăn tủ bên trái… đẩy nó ra, trong vách tường ở đó chính là thiết bị Bước nhảy siêu tốc.” Giọng của Liêu Hành vừa chắc chắn vừa đắc ý: “Hình như bên ngoài gánh xiếc có chuyện gì đó, để tôi nhìn thử xem… Thánh giáo quân tới rồi, nhưng bọn họ không kịp cản cậu đâu.”
“Không sai.” Giọng Trương Anh Hào vang lên: “Chờ khi cậu dịch chuyển về đây rồi, bọn họ cũng còn chưa kịp vào đó.”
“Mau quay về đi, như vậy là có thể kết thúc tất cả.” Ngay sau đó là giọng nói của Anna. Cô rất ít khi dùng kiểu nói chuyện nhẹ nhàng này, Cố Thanh Sơn nghe mà cảm thấy ấm áp trong lòng.