Lâu Thành cau mày, trong lòng không khỏi có chút bồn chồn, hắn chạy về Đan Thành chọn một đống dược liệu, lại đuổi trở lại Hiệp Hội Trận Pháp Sư, Diệp Phàm cư nhiên biến mất vô tung vô ảnh, không phải là đã xảy ra vấn đề gì đi.
Lâu Thành hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Thúc thúc còn công đạo hắn đi hỏi Diệp Phàm một ít vấn đề đan thuật, Diệp Phàm lúc này vô tung vô ảnh, hắn phải đi đâu hỏi a!
……
Trong bí cảnh.
Đám người La Phi Kiều mỗi ngày nghiên cứu phá trận, muốn đi ra ngoài.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm mỗi ngày luyện đan, luyện khí, vội vui vẻ vô cùng.
“Cung hội phó vẫn không có cách nào phá trận sao?” La Phi Kiều hỏi.
Cung Hòe lắc đầu: “Vẫn không được, trận pháp này là dùng để vây yêu thú Nguyên Anh, không dễ đánh vỡ như vậy.”
La Phi Kiều sợ hãi nói: “Diệp Phàm gần đây đang làm cái gì a, luôn là ánh lửa đầy trời, ta hình như nhìn thấy ngọn lửa màu đen, rất là quỷ dị, Diệp Phàm không phải khế ước với Sinh Linh Chi Diễm sao, ngọn lửa màu đen này là từ đâu tới?”
Nghê Thanh Tùng cau mày lại: “Ngọn lửa màu đen kia có chút giống Minh Hỏa, đầu yêu thú chúng ta gặp được lúc trước cũng rất kỳ quái, khá giống yêu thú của Ma giới ghi lại trong điển tịch, Minh Hỏa cũng là vật của Ma giới.”
“Nghe nói Diệp Phàm có một thanh ma kiếm, bất quá, lúc trước đối chiến không thấy hắn lấy ra.” Tống Lan Hân nói.
Ngoại giới lời đồn về Diệp Phàm bay đầy trời, hung danh của Diệp Phàm truyền khắp Tu Chân giới.
Đám người La Phi Kiều ít nhiều minh bạch, “hung danh” của Diệp Phàm là Thiên Nhất Phái cố ý bôi đen, nhưng trong lòng vẫn sinh ra chút hoài nghi.
Bị nhốt trong cùng một cái “lồng sắt” với “nhân vật nguy hiểm” như vậy, trong lòng mọi người rất là khẩn trương.
(dreamhouse2255)
La Phi Kiều có hơi lo lắng, qua thêm một đoạn thời gian nữa, Diệp Phàm vẫn không thể phá được trận pháp, liền giết bọn họ cho hả giận, dựa theo tin đồn ngoài ngoại giới, khả năng này hoàn toàn không nhỏ, dù sao lúc trước nếu bọn họ nghe Diệp Phàm nói, hiện tại liền không phải bị vây trong cái bí cảnh này.
“Diệp Phàm không phải là muốn thường trú ở nơi này đi, ta thấy Bạch Vân Hi mỗi ngày luyện kiếm, hình như cũng không có gì nóng nảy.” Tống Lan Hân nói.
Cung Hòe thầm nghĩ: Bạch Vân Hi có gì phải nóng nảy, hắn chỉ cần chờ Diệp Phàm là tốt rồi.
Nghe đồn Diệp Phàm là bại hoại đỉnh cấp, nhưng cũng là một kẻ thê nô đỉnh cấp, Diệp Phàm có thể mặc kệ mấy người bọn họ, nhưng sẽ không mặc kệ Bạch Vân Hi.
……
Một năm sau.
Trong bí cảnh.
Tiếng sấm ầm vang không dứt, một con rối Thiên cấp ở dưới lôi quang, lộ ra răng nanh dữ tợn.
Diệp Phàm tràn đầy hưng phấn reo lên: “Vân Hi, xem con rối ta luyện chế ra!”
Bạch Vân Hi cười cười: “Nhìn rất lợi hại.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
Toàn thân con rối đều là dùng Minh Thiết luyện chế, Diệp Phàm cảm thấy, hắn thật sự là thổ hào (nhà giàu), nếu đưa con rối này tới Nam Đại Lục, nhất định sẽ có không ít người đỏ mắt, nói không chừng còn bị một đống Nguyên Anh chia sạch, bất quá, ở nơi này, không có bao nhiêu người biết nhìn hàng, mọi người sẽ chỉ cảm thấy con rối này rất đáng sợ.
“Con rối này của ta chẳng những lợi hại, còn rất là đáng giá.” Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói.
Diệp Phàm lấy ra Dung Thiên Kính, giao cho Bạch Vân Hi: “Vân Hi, sau này Dung Thiên Kính giao cho ngươi dùng, thứ này sử dụng có hơi tiêu hao linh hồn lực, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng để linh hồn lực khô kiệt.”
Trêи tay Diệp Phàm đã có U Minh Kiếm, Huyền Long Ấn, Thiên Hỏa, hiện tại lại nhiều một con rối Thiên cấp, Dung Thiên Kính đối với Diệp Phàm mà nói đã có hơi dư thừa, Bạch Vân Hi tiến vào Kim Đan trung kỳ, cũng bắt đầu có năng lực khống chế Dung Thiên Kính.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Bạch Vân Hi vuốt ve Dung Thiên Kính, trong lòng yêu thích không thôi, tu sĩ không có mấy ai không thích pháp khí cường đại, Bạch Vân Hi hiện giờ là tu sĩ, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Bạch Vân Hi phát động công kϊƈɦ một lần, Dung Thiên Kính lập tức rút đi một phần ba linh hồn lực của Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi nhịn không được hơi nhíu mày lại, linh hồn lực kịch liệt giảm xuống làm cho Bạch Vân Hi không khỏi kinh ngạc cảm thán thần hồn cửu sắc của Diệp Phàm thần kỳ.
Dị tượng hình thành con rối Thiên cấp tự nhiên khiến cho mấy người còn lại trong bí cảnh chú ý tới, mấy tu sĩ Kim Đan đều không dám tới gần.
(dreamhouse2255)
“Nghê đạo hữu, ngươi nhìn ra được Diệp Phàm đang làm cái gì không!” La Phi Kiều hỏi.
Nghê Thanh Tùng trầm mặc một hồi, khô khan đáp: “Nếu ta nhìn không lầm, Diệp Phàm hình như là luyện chế ra một con rối Thiên cấp.”
Tống Lan Hân đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Nghê Thanh Tùng: “Ngươi không nhìn lầm đi?”
“Sư phụ ta chính là luyện khí sư Thiên cấp, ta may mắn từng nhìn thấy hắn luyện chế một kiện pháp khí Thiên cấp, ta sẽ không nhìn lầm.” Nghê Thanh Tùng nói.
Tống Lan Hân trầm ngâm một hồi: “Nếu hắn luyện chế ra con rối Thiên cấp, có phải đại biểu Diệp Phàm cũng là luyện khí sư Thiên cấp không?”
Nghê Thanh Tùng gật đầu: “Ta nghĩ là phải.”
La Phi Kiều tràn đầy khó hiểu cau mày lại: “Diệp Phàm mới Kim Đan trung kỳ, hắn đã là trận pháp sư Thiên cấp, luyện khí sư Thiên cấp sao?”
Đan thuật cùng phù thuật của Diệp Phàm không biết đã tới trình độ Thiên cấp chưa, nhưng hẳn là cũng không kém quá xa.
Tống Lan Hân nhịn không được nói: “Khó trách Bạch Vân Hi lại cự tuyệt đề nghị của Thẩm Mạn Thanh, lựa chọn Diệp Phàm, đạo lữ nào có thể so với Diệp Phàm a! Liễu Văn Phi cũng không tệ lắm, nhưng so với Diệp Phàm, quả thật là bị so thành bụi bặm.” Tống Lan Hân thầm nghĩ: Thẩm Mạn Thanh Thiên Thiên Linh Nhãn, nhưng lần này lại nhìn lầm, đắc tội Diệp Phàm, nói không chừng sau này sẽ thật sự bị Diệp Phàm lột sạch, ném vào kỹ viện.
(dreamhouse2255)
“Diệp Phàm luyện chế ra con rối Thiên cấp, chúng ta có phải nên đi chúc mừng một chút không?” Nghê Thanh Tùng chần chờ một chút hỏi.
Nghê Thanh Tùng nói xong, mấy tu sĩ đều trầm mặc.
Tống Lan Hân cau mày hỏi: “Ngươi không sợ bị hắn giết?”
Diệp Phàm rất có thành kiến về chuyện bọn họ thả ra đầu yêu thú cổ quái kia, lúc trước cũng từng nói giết hết bọn họ bớt việc hơn giết yêu thú kia nhiều.
Nghê Thanh Tùng cau mày nói: “Nếu hắn muốn giết chúng ta, hẳn là đã sớm động thủ đi.”
Thời điểm Diệp Phàm luyện đan còn thiết trí trận pháp phòng hộ, nếu Diệp Phàm có tâm, xử lý hết bọn họ liền không cần phải thiết trí trận pháp phòng hộ làm cái gì.
“Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, chúng ta đi bái phỏng một chút đi.” Cung Hòe nói.
Tống Lan Hân gật đầu: “Ta tán thành.”
(dreamhouse2255)
……….