Mập mạp này thân thủ vừa không mẫn tiệp, ngược lại so với người bình thường còn ngốc hơn một chút, căn bản không có khả năng leo lên được, sau khi rơi ngã bảy tám lần, Hàn Nghệ thật sự là nhìn không nổi nữa rồi, với cái thân thủ ngốc này của ngươi mà cũng không biết xấu hổ đi ra trộm đạo, ngươi làm thế không phải là phá hư thanh danh của trộm sao, liền đi ra, cười ha hả nói: – Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?
Nhưng đáng chết không chết, lúc Hàn Nghệ nói chuyện, nhóc mập kia đang khởi xướng lần xung phong thứ mười đối với bức tường cao này, kết quả khiến Hàn Nghệ cũng phải giật mình, đầu óc không theo kịp bước chân, trực tiếp gõ đầu vào trên tường, phát ra một tiếng bịch trầm đục, nhất thời ngất đi, ngay cả một tiếng cũng không kịp kêu.
“Này —!”
Trên mặt Hàn Nghệ là một mảnh mờ mịt, một phen hảo tâm của hắn lại thành chuyện xấu.
Tiểu Dã cũng mang vẻ mặt hoang mang nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ vội vàng nói: – Đệ nhìn ta như vậy làm gì, ta mới không phải cố ý. Nói xong lại nhìn về hướng nhóc mập kia, nói: – Trước tiên kéo y đi rồi nói sau.
Hai người hợp lực đem nhóc béo này kéo tới một chỗ bí mật ở lưng chừng núi.
“Phù…!”
Hàn Nghệ nhẹ nhàng nhẹ nhàng thở ra, Tiểu Dã đột nhiên chỉ chỉ kia cái hông của nhóc béo.
Hàn Nghệ định nhãn nhìn lên, phát hiện bên hông tiểu tử này thậm chí có mang dao chặt củi, thầm nghĩ, mập mạp này chuẩn bị cũng khá đầy đủ đấy. Đem dao chặt củi gỡ xuống, chỉ thấy mũi dao sáng như tuyết, hiển nhiên là vừa mới được mài xong, Hàn Nghệ không khỏi nhíu mày, sự tình này dường như không đơn giản a, nếu người nọ là tên trộm mà nói, vậy nhất định là vi phạm lần đầu, bằng không không có khả năng thân thủ đần kém như vậy, nhưng là lần đầu tiên mà đem dao mài sắc bén như vậy đến, ngược lại càng giống như là tới giết người.
Nghĩ tới đây, hắn gỡ cái bình nước bên hông xuống, dội thẳng vào mặt tiểu tử kia.
Nước lạnh như băng dội xuống, tiểu tử kia nhất thời tỉnh lại: ” A ô…” Nhưng vừa mở mắt ra, y liền thấy được bộ mặt cười hì hì của Hàn Nghệ nhìn y, lập tức hoảng sợ, kinh hoảng nói: “Các ngươi là ai?” Dừng một chút, y lại nói ngay: -“Có phải các người là do lão lừa ngốc kia phái tới giết ta hay không, hừ, hôm nay ta rơi vào tay các ngươi, ta không còn lời nào để nói, nhưng cho dù chết ta cũng sẽ không bỏ qua cho đám ác nhân các ngươi đâu.”
Lúc nói chuyện, y quay đầu đi, rất có khí khái anh dũng hy sinh.
Con mẹ nó chứ! Lão tử còn chưa nói một câu nào mà đã thành ác nhân rồi, nếu nói rồi thì chẳng phải liền trở thành thánh nhân sao. Hàn Nghệ vô tội giơ dao bổ củi trong tay lên nói: “Huynh đệ, ngươi thấy rõ ràng rồi đấy nhé, dao bổ củi này là của ngươi đấy, chúng ta chỉ là đi ngang qua thôi, thấy ngươi té xỉu ở bên tường mới hảo tâm cứu ngươi, ngươi cũng đừng có không biết tốt xấu.”
Mập mạp kia hừ một tiếng: “Ngươi còn muốn gạt ta, nếu các ngươi đi ngang qua, như thế nào lại biết tên của ta.”
Mập mạp này xem ra không chỉ có thân thủ ngốc, hơn nữa còn là người điên. Hàn Nghệ buồn bực nói: “Ta làm sao biết tên của ngươi.”
“Ngươi vừa rồi rõ ràng gọi ta là Hùng Đệ.”
“Đúng vậy, là ta không biết tên của ngươi mới gọi huynh đệ đó a!”
“Tên ta là Hùng Đệ.”
“Ngươi tên huynh đệ?”
“Ta họ Hùng, tên Đệ.”
Hàn Nghệ ngẩn người, nói: “Hùng của gấu trên núi, Đệ của đệ đệ?”
Tiểu tử kia gật gật đầu.
“Tên này của ngươi rất con mẹ nó thích hợp lăn lộn giang hồ mà.”
Hàn Nghệ không kìm nổi ha hả mỉm cười, lại trêu ghẹo nói: “Không phải ngươi còn có một ca ca tên Hùng Chưởng đi.”
Hùng Đệ lắc đầu, nhưng thấy Hàn Nghệ đang mỉm cười, hồ nghi nói: “Các ngươi thật không phải là do lão lừa ngốc kia phái tới giết ta hay sao?”
“Đương nhiên không phải.”
Hàn Nghệ ném ra một cái lườm trắng mắt xem thường, đưa dao bổ củi trả lại, chỉ với cái thân thủ mập mạp ngốc này, có hay không có đao đều giống nhau, hoàn toàn không có được bất kỳ tính nguy hiểm nào.
Hùng Đệ tiếp nhận dao bổ củi, mơ hồ nhớ rõ thời điểm vừa rồi trèo tường có người lên tiếng, đột nhiên nói: “Mới vừa rồi là ngươi đang nói chuyện?”
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: “Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, ngươi kỳ thật không nên đi qua bức tường cao kia, ngươi hoàn toàn có thể leo lên cây đại thụ bên tường kia, sau đó lại nhảy vào trong tường.”
“Đúng nha, tại sao ta lại không nghĩ đến nhỉ.”
Hùng Đệ gãi đầu, vẻ mặt ngốc núc ních.
Hàn Nghệ thình lình nói: “Ngươi nói lão lừa ngốc chính là Cửu Đăng hòa thượng đi.”
“Đúng vây a!”
Hùng Đệ theo bản năng gật đầu, đột nhiên lại cẩn thận nói: “Làm sao ngươi biết?”
Hàn Nghệ đột nhiên sắc mặt dữ tợn, hừ nói: “Bởi vì ta cũng gọi gã như vậy đấy, lão lừa ngốc kia làm hại ta cửa nát nhà tan, thù này không đội trời chung, hôm nay ta tới đây là muốn báo thù đấy.”
Tiểu Dã gãi má vẻ mặt hoang mang nhìn Hàn Nghệ.
Hùng Đệ kinh hãi nói: “Ngươi cũng là đến báo thù hay sao?”
Hàn Nghệ gật gật đầu, lại nói: “Như thế nào, chẳng lẽ ngươi cũng là đến báo thù hay sao?”
Hùng Đệ nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão lừa ngốc kia làm hại ta cửa nát nhà tan, thù này không đội trời chung, ta hôm nay tới đây chính là vì báo thù.”
A… Lời này như thế nghe nào có chút quen tai a.
Tiểu Dã mở trừng hai mắt, đột nhiên nhìn phía Hàn Nghệ, thầm nghĩ, chẳng lẽ Hàn đại ca có thể biết trước.