– Quân Hàn.
– Ân.
Anh đáp.
– Cậu thả tớ đi có được không, tớ tha thứ cho cậu, chúng ta lại quay về như lúc trước.
Quân Hàn kéo Khả Lạc vào lòng, trầm giọng nói:
– Không được.
Khả Lạc nghe thấy đáp án của Quân Hàn thì im lặng không nói gì nữa, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Quân Hàn vuốt ve mái tóc cô.
………………….
Sáng hôm sau, Khả Lạc tỉnh dậy đã thấy Quân Hàn sớm rời đi. Cô như mọi ngày mà tắm rửa, nhưng hôm nay, Khả Lạc mặc một chiếc đầm trắng, tinh xảo như bộ váy của cô dâu trong ngày cưới.
Khả Lạc ngước nhìn camera, cô mỉm cười, nụ cười từ tận đáy lòng, cô nói:
– Quân Hàn, Lạc Lạc yêu cậu.
Nói rồi, cô xoay người bước vào nhà tắm, xả nước đầy bồn, ngồi vào trong, lát sau, linh hồn của Khả Lạc được đưa vào không gian, Tiểu Cửu nhanh chóng bay lại phía cô:
– Chào mừng trở lại.
Khả Lạc mỉm cười, nhan sắc cô khôi phục lại lúc nguyên hình.
– Ngươi muốn ở lại coi kết cục không?
Tiểu Cửu cất tiếng hỏi.
– Không đâu, về nhà thôi.
– Ay doo, đợi chút, ta coi độ hảo cảm của nam phụ đạt giới hạn cái đã.
– Tùy ngươi thôi.
Khả Lạc nhún vai.
………………….
Quân Hàn đang ngồi họp ở công ty, trong lòng anh có chút bất an, nhanh chóng kết thúc cuộc họp, Quân Hàn về phòng riêng của mình trong công ty, bật laptop lên, anh thấy cảnh Khả Lạc nói với anh là ” Quân Hàn, Lạc Lạc yêu anh. “
Tim Quân Hàn đập rộn ràng, anh nghĩ Khả Lạc đã chấp nhận anh, nhưng sau đó anh thấy cô bước vào phòng tắm, cả mấy tiếng rồi vẫn chưa ra, nỗi bất an trong lòng lại dâng lên cao, Quân Hàn cảm thấy chuyện này không đơn giản, anh nhanh chóng rời công ty, lái xe về nhà.
Về tới nhà, Quân Hàn chạy lên phòng Khả Lạc, mở cửa phòng, anh bước nhanh đến phòng tắm, cảnh tượng này ám ảnh anh đến suốt đời, Quân Hàn thấy người con gái anh yêu đang nằm trong bồn tắm ngập máu, cổ tay cô đầy những vết cứa sâu, trên bức tường trắng tinh lại xuất hiện dòng chữ đỏ như được viết bằng máu
” Hàn, tớ xin lỗi, cậu phải hảo hảo mà sống tốt, nếu gặp cô gái của đời mình phải đối xử với cô ấy thật tốt, vĩnh biệt. “
Quân Hàn khóc, từ lúc trọng sinh đến giờ, đây là lần đầu tiên Quân Hàn khóc, anh chạy lại ôm lấy xác Khả Lạc, vùi đầu nức nở, càng lúc tiếng khóc càng to:
– Không có cậu, sao tớ có thể sống tốt được, Lạc Lạc, tớ cầu xin cậu, tỉnh dậy đi mà. Lạc Lạc.
………………….
– Yêu một người không sai, nhưng yêu một người mà chiếm hữu họ một cách vô lí thì bạn sai rồi.
Quân Hàn vì muốn giữ cô ở lại bên mình mà đã vô tình đánh mất cô, tình yêu của anh đối với cô là thật nhưng anh lại không tin tưởng người anh yêu. Và mối ngăn cách giữa họ là âm và dương.
Tiểu Cửu xem xong kết cục, thấy điểm hảo cảm của Quân Hàn đã đạt giới hạn, nói:
– Ta đưa người về.
Khả Lạc gật đầu, phút chốc Khả Lạc và Tiểu Cửu đã quay lại nhà sách của họ.
– Hoàn thế giới 1 –
…***************…
?: mn nghĩ mik nên viết phiên ngoại thế giới 1 hok??