Nghĩ tới kiếp trước nhục nhã cùng không chịu nổi, Hạ Liên Phòng nhắm mắt lại, nắm tay siết chặt, quả thực sắp áp chế không nổi phẫn hận cùng oán hận sâu trong nội tâm. Nhưng ngay khi nàng kích động, đột nhiên nhận thấy có người nhìn mình! Nàng vội vã thu liễm, như cũ ngoan ngoãn đứng tại bên người Hạ Lịch, khóe mắt dư quang lại liếc quanh Thanh vương.
Hắn là võ tướng, lại thiện mưu lược, có lẽ khi cảm xúc nàng vừa có dao động, hắn liền nhận thấy được, cho nên mới nhìn về bên này. Chỉ là nàng là nữ tử yếu đuối, vô luận thế nào, vị Thanh vương điện hạ này cũng sẽ không cho rằng cảm xúc đó là đến từ nàng đúng không?
”Người nọ là… ?” Hạ Lịch nhìn kỹ một chút, cũng không nhận thức. “Ngươi là hạ nhân trong phủ?”
Người nọ không dám trả lời, đổi cái tư thế quỳ trên mặt đất tốc tốc phát run.
Ngụy nương cả kinh nói: “Đây không phải là tam nhi tử của Tiền quản sự dưới trướng nhị di nương sao? Ngươi không phải luôn ở bên ngoài làm việc? Tại sao đột nhiên hồi phủ ?”
”Hắn! Chính là hắn!” Hạ Lục Ý đột nhiên chỉ vào Tiền tam kêu to. “Chính là hắn đem ta đánh ngất xỉu ! Lúc ấy ta quay đầu nhìn, chính là hắn không sai, là hắn!”
Nghe vậy, Từ thị sắc mặt trầm xuống, quải trượng trọng trọng gõ đất: “Ngươi đến cùng làm cái gì, khai thật hết cho ta! Bằng không chớ trách ta đem cả nhà ngươi bán đi !”
Tiền tam vừa nghe, sợ tới mức run rẩy như cầy sấy, vội vàng dập đầu xin khoan dung: “Tiểu nhân nói, tiểu nhân đều nói! Là, là có người bảo ta đánh ngất xỉu đại tiểu thư, rồi đem nàng lột sạch quần áo đưa cho Thượng Quan thiếu gia !”
”Vậy sao ngươi không đi đánh Hạ Liên Phòng, lại đến đánh ta? !” Hạ Lục Ý hận nghiến răng nghiến lợi, mình đây là vô duyên bị chịu tội, đều là lỗi của Hạ Liên Phòng!
Nàng hoàn toàn không thèm nghĩ phụ thân Tiền tam là người nào, cũng không thèm suy nghĩ chuyện này có quan hệ với mẫu thân hay không, chỉ nghĩ muốn báo thù cho mình. “Phụ thân, tổ mẫu, các ngươi đều nghe thấy được, ta là vô tội ! Căn bản không phải là ta muốn tư hội cùng biểu ca!”
”Ngươi, ngươi không phải đại tiểu thư sao? !” Tiền tam trợn tròn mắt, hắn là dựa theo Tề nương chỉ thị làm nha! Mai phục ở giữa thư phòng cùng Hạm Đạm trúc, nhìn thấy tiểu thư dung mạo mĩ lệ trang điểm hoa mỹ liền đánh ngất xỉu, chẳng lẽ vị này không phải đại tiểu thư? !
Thượng Quan thị sở dĩ chọn trúng Tiền tam để làm chuyện này, cũng là bởi vì hắn hàng năm ở bên ngoài, bên trong phủ người biết hắn không nhiều, hắn biết cũng ít, như vậy có thể tránh cho tin tức bị lộ. Nhưng ai ngờ thông minh quá sẽ bị thông minh hại, nguyên nhân vì tiền tam không biết Hạ Liên Phòng, cho nên mới sẽ đem tứ tiểu thư vừa vặn đi thư phòng cầu tình ngộ nhận là đại tiểu thư. Mà theo lời Hạ Liên Phòng dặn, Kiều nương vẫn đi theo hắn, đợi đến khi hắn đem hết thảy làm xong, mới sai người giữ nghiêm cổng phủ không cho bất kỳ hạ nhân đi ra ngoài, nếu có người muốn đi liền bắt đưa đến trước mặt lão gia. Tiền tam vốn chỉ muốn thừa dịp loạn rời phủ, vừa chạy đến tiền sảnh, bởi vì chột dạ, động tác lén lút, ai biết vừa vặn liền bị Thanh vương đụng phải.
Vì vận mệnh, đều có thiên ý. Chuyện này, từ đầu tới đuôi Hạ Liên Phòng không có động tay vào, nàng chỉ là tương kế tựu kế sửa lại hành trình của mình, lại cự tuyệt thỉnh cầu của Hạ Lục Ý. Là Thượng Quan thị nghĩ ra độc kế, Tề nương tìm người, Hạ Lục Ý tự mình mắc câu, hết thảy mọi thứ, nàng đều không có chạm tay qua, nàng chỉ là cho bọn họ một cái cơ hội, là chính bọn họ cắn mãi không chịu buông ra .
Nhưng không ai để ý tới nàng. Hạ Lịch sắc mặt tái xanh: “Là ai sai sử ngươi ?”
Tiền tam cẩn thận nhìn Tề nương liếc mắt một cái, không dám trả lời. Nhưng người ở chỗ này đều nhìn rõ ràng, Tề nương kia, không phải người bên cạnh Thượng Quan thị sao? !
Sự tình đến nơi này đã thực sáng tỏ , Thượng Quan thị khôn khéo, những người khác cũng không phải người ngu. Dù là ai nấy đều thấy được, Tề nương kia vốn cùng Thượng Quan Ngộ cấu kết muốn làm hỏng thanh danh của Hạ đại tiểu thư người ta, kết quả âm kém dương sai lại hủy tứ tiểu thư , bị người đánh vỡ còn chẳng biết xấu hổ cứng rắn muốn hắt nước bẩn lên người Hạ đại tiểu thư, nay bị đánh mặt, thật là trơ trẽn. Mà hết thảy ngọn nguồn từ Tề nương, chính là người của Thượng Quan thị, đây không phải là vẽ hổ không thành vẽ ra chó, tiền mất tật mang sao? ! Một cái di nương nhỏ bé cũng dám cả gan làm loạn như thế, đích xuất thiếu gia tiểu thư phủ đại học sĩ, thường ngày sống khổ sở như thế nào đây!
”Lão gia! Là lỗi của tỳ thiếp sai, là lỗi của tỳ thiếp!” Thượng Quan thị khóc lóc cầu xin. “Tỳ thiếp không biết bên người lại có bà tử tâm địa xấu xa như vậy, những chuyện này tỳ thiếp đều không biết chút nào cả! Lục Ý là vô tội lão gia, lão gia ngài cần phải mau cứu nó với!” Lúc nhìn sang Tề nương, lạnh lùng nói: “Tề nương! Sao ngươi có thể tổn hại ta đối với ngươi chăm sóc, phái người này xuống tay với Liên nhi! Ta xưa nay coi Liên nhi như con mình, ngươi làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, quả nhiên là dựa vào cảm tình của ta đối với ngươi, mới dám làm càn như thế phải khôg!”
Nhẹ nhàng vài câu, liền đem hết thảy sai lầm đẩy đến trên người Tề nương. So với một cái bà mụ, tất nhiên là nữ nhi cùng bản thân mình quan trọng hơn, tuy rằng Tề nương đi theo bên người mình nhiều năm, nhưng chuyện này quá lớn, bà ta cũng chỉ có lựa chọn hi sinh bà.
Tề nương nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức nghĩ tới mình còn có thân nhân ở trong phủ, nếu mình nói ra tình hình thực tế, dù cho Thượng Quan thị xuống ngựa, tam tiểu thư tứ tiểu thư lại vô sự, các nàng nhất định sẽ oán hận mình, liên quan nói không chừng sẽ trả thù người nhà của bà ta, cho nên bà ta chỉ có thể nhận tội này. Vì thế vội vàng khóc lóc kể lể: “Phu nhân! Là lão nô bị quỷ ám, làm ra chuyện ngỗ nghịch phạm thượng này, đều là bởi vì trước đó vài ngày tam tứ tiểu thư bị phạt, đại tiểu thư lại trôi qua như mộc xuân phong, lão nô nhìn, trong lòng thật sự là không cam lòng, thế nên mới tìm Tiền tam làm ra chuyện ác đó! Đại tiểu thư, ngài đại nhân có đại lượng, liền tha cho lão nô lần này đi!” Nói xong liền dập đầu.
Bà ta nói như vậy, nhìn như hợp lý, nhưng người sáng suốt vừa nghe liền biết bên trong trăm ngàn chỗ hở. Không nói khác, chỉ nói bà ta một cái bà mụ, sao thuyết phục được Thượng Quan gia thiếu gia ? Rõ ràng là Thượng Quan thị sợ sự tình nháo lớn, hỏa thiêu đến trên người mình, mới hy sinh Tề nương. Mọi người đều ở quan trường lăn lộn nhiều năm, ai sẽ không rõ đạo lý này?