Nàng giấu Huyền Minh lệnh trong một ngăn tủ bí mật dưới giường. Không biết có bị Uất Trì Lan Đình tìm thấy không.
Aiz, dù có bị y tìm thấy và nghi ngờ cũng không có việc gì đi, dù sao lộ tuyến kia đã kết thúc rồi. Uất Trì Lan Đình sẽ không còn được gặp lại nàng, hẳn cũng sẽ xem nó là thứ vì nàng nhất thời tò mò mà cất giữ.
Còn về pháp bảo bên trong quần áo, hiện tại thời gian đã quay ngược về quá khứ, Huyền Minh lệnh còn chưa được chế tạo, cho nên dù Tang Nhị có chôn nó ở một nơi nào khác, hiện tại nàng cũng không lấy dùng được.
Rõ ràng cả người đang hôn mê, nhưng trong không khí, dường như lan tràn một mùi thuốc đắng ngắt, cứ thế tràn ngập khoang mũi nàng, giúp tinh thần nàng tỉnh táo phấn chấn, cũng xóa đi sự mê mang trong đầu.
Tang Nhị mở mắt ra, thấy ngoài cửa sổ một mảng cây xanh mát, những cây trầu bà bám đầy một mảnh, tiếng ve réo rắt không ngừng, dường như hiện tại đang là giữa mùa hè. Thân thể mà nàng hiện đang bám vào mặc một chiếc váy lụa màu xanh nhạt đan xen xám nhạt, hai tay nàng đan vào nhau, ngồi trên chiếc ghế cạnh cửa sổ ngủ gật.
Hệ thống, “Chính thức hoan nghênh ký chủ bước vào 【 lộ tuyến Bùi Độ 】. Bây giờ sẽ tổng kết chỉ số của các hạng mục trước khi bắt đầu. Tính đến giờ phút này, chỉ số pháo hôi: 3000/5000 điểm (pháo hôi cao cấp). Điểm nhân phẩm: 250JJ tệ (cũng xem như có tích tụ). Bùi Độ độ hảo cảm: -50/100 (chưa kích phát tình tiết gặp gỡ)”
Tang Nhị nâng mắt nhìn trần nhà, “Ừm”
Bùi Độ.
Trong Ma cảnh Cửu Minh nàng có gặp thoáng qua gã trong buổi tối đầy giông tố kia, còn cả lúc tử vong tuyến gặp thoáng qua, vì đã được lĩnh giáo sự biến thái của tiểu biến thái này, Tang Nhị có chút xúc động.
Luận về mức độ biến thái, phát rồ, trong mấy nam chính được tuyển chọn hẳn không ai có thể cao hơn vị này.
So với việc chỉ cùng gã gặp thoáng qua một lần, việc tiến vào lộ tuyến của gã, nhất định là những trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.
Hơn nữa, với độ hảo cảm vừa bắt đầu mà đã là số âm, -50, so với số -30 của Tạ Trì Phong khi vừa gặp gỡ còn quá đáng hơn, quả thực có thể nói là đầy sự ác ý.
Nguyên chủ trong lộ tuyến Tạ Trì Phong là vì trên đường đi nhiều lần quấy rầy Tạ Trì Phong, chạm vào điểm giới hạn của hắn nên mới có thể rơi vào tình huống tệ hại ngay từ trên vạch đích.
Nhưng nguyên chủ trong lộ tuyến Bùi Độ đã làm gì đâu, còn chưa kích phát tình tiết gặp gỡ mà ác cảm Bùi Độ dành cho nàng đã cao như vậy rồi.
Tang Nhị thực sự không hiểu nổi.
Tiếp đến, tư liệu cốt truyện của lộ tuyến này được truyền vào não nàng.
Người hiện giờ nàng đang bám vào, tên là Tần Tang Chi.
Trong thế giới tu tiên, có một vùng đất rộng lớn mang tên Lô Khúc. Ở đó có một người được xưng là dược tiên đại thiện nhân, tên ông là Đổng Thiệu Ly.
Đổng Thiệu Ly từng là tu sĩ ở La Hán tông, sau này ông rời khỏi sư môn, đến Lô Khúc, cưới vợ sinh con. Thê tử của ông là đại tiểu thư của một tiên môn thế gia tại Lô Khúc, tên Tần Lăng.
Tần gia có thể nói là một gia tộc chuyên môn tu luyện bí dược. Nên nếu xét về xuất thân, là Đổng Thiệu Ly may mắn cưới được Tần Lăng.
Nhưng Tần Lăng lại một mực si tình với ông, nguyên nhân rất đơn giản, vì tính cách của Đổng Thiệu Ly rất tốt, dịu dàng lại chính trực, cực kì săn sóc quan tâm bà, quan trọng nhất chính là, ông sở hữu một vẻ ngoài cực kì tuấn tú.
Tần Lăng sức khỏe từ nhỏ đã không được tốt, là đứa con gái duy nhất được cả nhà nâng niu, chiều chuộng. Tuy người nhà không xem trọng ông nhưng vì bà một hai phải gả thấp cho Đổng Thiệu Ly, người lúc ấy chỉ là một kẻ nghèo hèn hai bàn tay trắng, sau thời gian dài không lay chuyển được ý định của bà, họ cũng không phản đối nữa.
Trong thế đạo hiện tại, khi hôn phu ở rể nhà vợ, những đứa con được sinh ra cũng phải theo họ mẹ. Cho nên khi sinh ra một bé trai, nó liền mang họ của Tần Lăng, tên là Tần Dược.
Nhưng bất hạnh thay, đứa nhỏ này khi còn nhỏ, khi tham gia lễ hội hoa đăng lại bị lạc đường. Sức khỏe Tần Lăng vốn yếu, có thể sinh được một đứa trẻ đã là chuyện không dễ dàng gì, cho nên trong sự thương tâm không ngừng, mấy năm sau, bà vẫn không sinh được đứa nào nữa.
Mà khi thấy bà mỗi ngày đều mặt ủ mày chau, vì dời sự chú ý của bà, cha mẹ Tần Lăng liền nhận nuôi một bé gái ở bên ngoài, xem như dưỡng nữ của hai vợ chồng họ.
Người đó chính là Tần Tang Chi.
🌸 Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé 🌸
Tần Tang Chi làm dưỡng nữ, sống ở Tần gia đến chín tuổi, được chiều chuộng đến không biết trời cao đấy dày.
Khi nàng được chín tuổi, vị thiếu gia thật sự, năm nay vừa mười hai tuổi, Tần Dược, được tìm thấy và mang về nhà.
Xem đến đây, người đọc hẳn sẽ cho rằng câu chuyện này chính là chuyện về thật giả thiên kim, sau đó thầm mắng tác giả này ý tưởng quá cũ rích nhỉ?
Trên thực tế, hướng đi của câu chuyện này cũng không phải theo hướng thật giả thiên kim truyền thống, không ngừng đấu đá vạch mặt, cũng như tìm cảm giác tồn tại với gia đình. Đây thật ra là một câu chuyện cực kỳ máu chó theo thể loại ngụy khoa chỉnh hình nước Đức*.
(*tên gốc, 德国骨科, một từ ngữ mạng, bắt nguồn từ một tin đồn trên weibo về một cặp anh em ruột yêu nhau, bị cha bắt quả tang, sau đó người anh không may bị gãy chân, đến Đức để điều trị và chân được chữa khỏi. Về sau, “khoa chỉnh hình của nước Đức” được dùng để ám chỉ mối quan hệ loạn luân giữa anh em ruột, cũng được dùng để chế giễu một số người anh trai có khuynh hướng cuồng em gái, mà nam chính sẽ còn lấy đó làm tự hào. Nguồn: online)
Nguyên chủ và Tần Dược, về việc họ chẳng có chút huyết thống gì, trong lòng đều biết rõ. Cho nên trong thời kì mới biết yêu, nguyên chủ đã thích Tần Dược, cũng bày tỏ tình cảm với hắn.
Mà khác với phụ thân, Tần Dược là một người rất cũ kỹ, chính trực lại lạnh lùng. Song hắn đối với nguyên chủ, nói không rung động là giả.
Nhưng quan hệ giữa họ không thể nào có thể công khai. Đừng khinh Đổng Thiệu Ly là một nam nhân phải ở rể nhà vợ, sau khi các trưởng bối Tần gia lần lượt về chầu trời, Tần Lăng tất cả mọi thứ lại nhất mực nghe lời ông, Đổng Thiệu Ly sớm đã là chủ nhân thật sự của Tần gia. Ông là một người có tư tưởng đặc biệt phong kiến, cực kì xem trọng Tần Dược, đứa con trai vừa tìm lại được này, cho nên ông nhất định sẽ không cho phép loại chuyện kia xảy ra.
Vì thế, nguyên chủ khuyến khích Tần Dược cùng bỏ trốn với mình, đợi một hai năm sau, cha mẹ chấp nhận họ rồi lại quay về thỉnh tội với họ.
Tần Dược không thể gạt bỏ trách nhiệm với cha mẹ, nhưng lại dao động với lời đề nghị trên.
Không khéo, ông trời cũng không giúp bọn họ. Tần Lăng vào lúc này đột nhiên bị bệnh nặng, trước khi chết, bà để lại một di nguyện, nói muốn được thấy Tần Dược và vị tiểu thư bà nhìn trúng của gia tộc nào đó thành hôn.
Vì thành toàn tâm nguyện của bà, Tần Dược đồng ý thực hiện mối hôn ước kia. Nhưng hắn lại lén hứa hẹn với nguyên chủ, nói rằng mình chẳng có tình cảm gì với vị hôn thê kia cả. Tần Tang Chi rất tức giận, cũng rất đau lòng. Để ngăn không cho Tần Dược cưới vợ, nàng tiền trảm hậu tấu, không tiếc gửi một bức thư muốn hủy đi hôn ước của bản thân.
Đây là chuyện to gan nhất, cũng như lỗ mãng nhất mà nguyên chủ làm được.
Sau đó nàng lại đến náo loạn hôn lễ, khiến toàn Lô Khúc trong thời gian đó không ngừng truyền lưu một tin đồn nhảm nhí.
Nguyên chủ sau nhiều lần hành động theo cảm tính, không chỉ khiến Tần gia hổ thẹn mà còn khiến Tần Dược dần nguội lạnh với mình. Hắn muốn chặt đứt quan hệ với nàng, không bao giờ muốn gặp nàng nữa. Trái lại, mối quan hệ giữa hắn và thê tử mới cưới lại cực kì tốt đẹp.
Vào một buổi tối nọ, nguyên chủ trơ mắt nhìn Tần Dược bước vào phòng thê tử mình, nhìn họ tắt đèn, từ đó cũng nàng rốt cuộc đã chết tâm. Nàng dọn ra khỏi Tần phủ, đi đến một thành cạnh Lô Khúc sinh sống, thấm thoát đã qua ba năm.
Nguyên chủ không thiếu tiền, nàng mua lại một tiểu viện, thỉnh thoảng còn làm đại phu. Thân làm dưỡng nữ của Tần gia, nàng suy cho cùng cũng học được chút bản lĩnh. Nàng thích đến rạp hát nghe tiểu khúc, thích đến vài nơi nữ tử vốn không nên đi, còn thích vung tiền cứu những người khốn khổ. Cứ như vậy, nàng trở thành người mà trong đất Lô Khúc được không ít người biết đến.
Đương nhiên nguyên chủ không phải cứ tùy tiện cứu người. Trên thực tế, mỗi một người bị nàng chú ý đều có chút giống với Tần Dược.
Có người giống đôi mắt, có người giống khi mỉm cười.
Điều đó cũng giống với tâm lý không chiếm được bạch nguyệt quang liền tìm một thế thân.
Chẳng qua nguyên chủ không hề dùng tiền bạc đi ép buộc họ thuận theo mình, vì dù sao những người này cũng không giống Tần Dược đến nỗi có thể nàng mất hết lý trí. Cho nên, sau khi cứu bọn họ, nàng liền thả bọn họ đi.
Mà nguyên chủ, chính ở nơi bên ngoài phố đèn lồng, nhặt được Bùi Độ đang bị thương.
Lúc này nàng lại mang Bùi Độ về nhà.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bùi Độ và Tần Dược, quả thực giống nhau như đúc. Một người xinh đẹp tuấn tiếu, một người trầm ổn đoan chính. Đặc biệt là hình dáng của mũi, môi và cằm, cực kì giống.
Nghiễm nhiên chính là thế thân tốt nhất cho Tần Dược.
Nguyên chủ cho rằng nàng gặp được Bùi Độ, là một sự trùng hợp.
Thực tế lại không phải như vậy.
Trên thế giới, ngoại trừ những xác suất cực kì nhỏ bé, sẽ không bao giờ có chuyện xuất hiện hai người không thân không thích mà lại giống nhau đến thế.
Tất cả chẳng qua là một kế hoạch được thiết kế tỉ mỉ, dùng lừa gạt để bắt đầu màn kịch.
Khi đó, Bùi Độ mới 16 tuổi, nhưng bên dưới túi da xinh đẹp kia lại là một nhân cách ác độc bẩm sinh. Không có tam quan, không có trái tim.
Như vậy, vì sao dưới vòm trời bao la như thế, gã một mực muốn gây khó dễ Tần Tang Chi?
Mọi chuyện phải kể lại từ mười bảy năm trước.
Nên biết, Đổng Thiệu Ly ban đầu chỉ là một tu sĩ bình thường, dựa vào việc cưới danh môn tiểu thư mà ở rể, ông đương nhiên không thể nạp thiếp. Ông là kiểu người bạc tình, sức khỏe thê tử không tốt, sau khi mất đi một đứa con trai, không chỉ sau một thời gian dài không thể sinh, ngay cả chuyện giường chiếu bà cũng chịu không nổi.
Vì thế, Đổng Thiệu Ly ra ngoài ăn vụng. Sau một thời gian vừa dụ dỗ vừa lừa gạt, cuối cùng ông ngoại tình với một nữ nhân sống nơi vắng vẻ, trong người mang dòng máu Tây Vực, “Độc tiên tử” Hàn Phi Y. Hàn Phi Y còn sinh cho ông một đứa con trai, đó chính là Bùi Độ.
Hàn Phi Y lúc ấy không biết ông đã có vợ và con, nên bà hy vọng có thể cùng ông sống một cuộc sống bình thường như những gia đình khác. Nhưng Đổng Thiệu Ly thật ra chỉ định chơi qua đường mà thôi. Nhiều năm qua, ông vất vả lắm mới đợi được hết đám trưởng bối trong Tần gia về chầu trời, cũng tạo được mỹ danh “đại thiện nhân” trong đất Lô Khúc, cho nên ông đương nhiên không thể nào vào thời điểm này vứt bỏ Tần Lăng, người cho ông vinh hoa phú quý cùng danh dự địa vị.
Huống chi, lúc ấy, Tần Dược đã được tìm về nhà.
Vì thế, ông nhân lúc Hàn Phi Y không chút phòng bị, cố ý khiến bà trọng thương và mãi mãi không thể rời khỏi sơn cốc kia nữa.
(Tây: ôi tra nam 🙄)
Hàn Phi Y lúc này mới biết được sự tồn tại của Tần Lăng. Vì để quên được Đổng Thiệu Ly, bà bất chấp đau đớn mà nuốt Tuyệt tình cổ. Tình càng sâu, cổ trùng sẽ càng lớn. Nếu cầu mà không được, hoặc phát hiện bản thân bị phản bội, nó sẽ khiến người đó không ngừng đau đớn, thậm chí phải tự sát.
🌸 Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé 🌸
Vì muốn đoạn tuyệt tình cảm với Đổng Thiệu Ly, Hàn Phi Y dùng loại cổ này bóp nát hy vọng của mình, dùng sự đau đớn để ép mình từ bỏ. Kết quả bà đã thất bại, cuối cùng tự sát mà chết.
Nói cách khác, Bùi Độ chính là em trai cùng cha khác mẹ với Tần Dược.
Chỉ là đãi ngộ dành cho mẫu thân của hai người khác nhau một trời một vực, một người được Đổng Thiệu Ly yêu thương hết mực, mà người còn lại lại bị vứt như giày rách.
Cho nên khi lớn lên, Bùi Độ sau nhiều trắc trở rốt cuộc điều tra được cha mình là ai. Đối với một kẻ ngụy quân tử như Đổng Thiệu Ly, gã đương nhiên cực kì căm hận ông. Trong quá trình giết cha, Đổng Thiệu Ly không đấu lại Bùi Độ, bị gã tiễn về trời. Nhưng Bùi Độ cũng bị trọng thương, ngoài ý muốn được Tần Tang Chi cứu sống.
Vì hôm đó Tần Dược không ở Lô Khúc nên không phải đối diện nguy hiểm.
Nhưng hắn cũng không trốn được bao lâu, bởi vì trong nguyên văn có viết, một tên điên loạn như Bùi Độ sẽ không bao giờ buông tha những người có liên quan đến Đổng Thiệu. Mà trong đó đã bao gồm đứa con cưng Tần Dược, đương nhiên, cũng bao gồm cả nguyên chủ, Tần Tang Chi.
Bởi vì Tần Tang Chi là nữ nhân, tay trói gà không chặt, muốn giết nàng sẽ dễ dàng như dẫm chết một con kiến, một chút khó khăn cũng không có.
Cho nên, Bùi Độ nghĩ ra một cách ác liệt hơn nhiều.
Nghe nói Đổng Thiệu Ly và Tần Lăng rất xem trọng đứa con gái nuôi này, nếu gã muốn nợ máu trả bằng máu, chắc chắn phải khiến Đổng Thiệu Ly dù xuống suối vàng vẫn phải bị tức chết lần nữa.
Vì thế, gã tiếp cận Tần Tang Chi để dụ dỗ nàng yêu gã. Đợi đến khi cổ trùng đủ lớn, gã vạch trần sự thật ra, Tần Tang Chi trong lúc yêu hận đan xen mà đau đớn lìa đời. Từ đó, đại thù cũng được báo.
Tang Nhị đọc xong cốt truyện gốc, có thể nói đã lặng người rất lâu, “…”
Máu chó, cũng không phải là lý do thật sự.
Mấu chốt là, trong câu chuyện này, nguyên chủ ép buộc Tần Dược phản đối hôn ước đế làm ngụy khoa chỉnh hình với mình, mà vị hôn phu nàng vì nhất thời xúc động, đưa thư muốn hủy bỏ hôn ước, lại chính là anh trai của Tạ Trì Phong.
Nói cách khác, quan hệ của các nhân vật này, so với một trong những áo choàng của nữ chính thật sự, giống nhau như đúc.
Tên vị bạch nguyệt quang kia của Tạ Trì Phong, hình như tên là Tần Chi.
So với cái tên hiện tại “Tần Tang Chi”, chỉ khác nhau một chữ.
Tang Nhị, “……….”
Tang Nhị, “Hệ thống, mi ra đây giải thích một chút xem nào”
Hệ thống, “Ký chủ bình tĩnh, thật sự có nữ chính! Ta không lừa ngươi!”
Tang Nhị, “Vậy thì lý do là gì?!”
Hệ thống thật cẩn thận đáp, “Chỉ là… Có thể là vì sự thay đổi tình cảm của các nam chính được chọn quá lớn, cốt truyện từ đó xuất hiện vài phần bị thay đổi hoàn toàn. Cho nên, nữ chính không thể đúng hạn xuyên đến”