– Ở có quen hay không?
Ngưu Hữu Đạo đáp:
– Thưa trưởng lão, rất thanh tịnh.
Đường Tố Tố trực tiếp bỏ qua hàm ý khác trong lời nói của hắn, mặt không phản ứng, lại hỏi:
– Trong nhà ngươi có hôn phối hay chưa? Thí dụ như đã từng định qua hôn ước chẳng hạn.
– Ách….
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc ngẩng đầu, không biết bà ta hỏi cái này để làm gì, cẩn thận đáp lại:
– Tuổi còn nhỏ chưa từng có hôn phối, gia cảnh nghèo hàn, cũng không có điều kiện hứa hôn.
– Nói chuyện mà cũng có thể xuất khẩu thành thơ, không giống như là xuất thân sơn dã.
Đường Tố Tố nói một câu không rõ là khen hay là châm chọc, tiếp theo lại quay trở về chủ đề chính:
– Nam tử hán đại trượng phu, tranh giành chính là tiền đồ, nếu như muốn bàn về xuất thân thì không phóng khoáng rồi, chỉ có điều bây giờ ngược lại có một mối lương duyên cho ngươi, cũng xem như là vận khí của ngươi đến rồi.
Ngưu Hữu Đạo mơ hồ nhìn bà, như vậy là có ý gì? Muốn nghe câu sau của bà.
Đường Tố Tố lại quay đầu nhìn tượng ngồi của tổ sư gia, đứng đối diện tổ sư gia, tựa hồ vài lời nói ra cũng có phần kiêng kị, gọi Ngưu Hữu Đạo đến Đào Hoa Đường, cùng nhau tản bộ đến hậu viện, mới lần nữa mở miệng nói:
– Chưởng môn Đường Mục quy tiên, con gái của ông ấy Đường Nghi cũng chính là Đường sư tỷ của ngươi, ngươi cũng đã từng gặp qua nàng rồi, thấy tướng mạo như thế nào?
– ….
Ngưu Hữu Đạo nghi ngờ không thôi, nghe hết ngữ khí của cả câu nói, chẳng lẽ mối lương duyên được nhắc đến chính là Đường Nghi và mình, không phải nói đùa chứ? Hắn do dự đáp lại:
– Đường Nghi sư tỷ hiển nhiên là xinh đẹp.
– Ừ!
Đường Tố Tố gật đầu, dừng bước, lộ ra ý cười nói:
– Mối lương duyên này chính là Đường sư tỷ của ngươi, ta chính là bà cô thân nhất của nàng, có thể làm chủ chuyện này, chuẩn để nàng đính hôn với ngươi, ý ngươi như thế nào?
– A!
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc thốt lên, quả thật là lo lắng cái gì thì xuất hiện cái đó, lần trước thì nói để mình làm chưởng môn, bây giờ lại bảo mình lấy con gái của Đường Mục, Thượng Thanh tông này rốt cuộc là đang muốn làm trò gì? Vội vàng khoát tay nói:” Không được, không được!
Nụ cười trên mặt Đường Tố Tố biến mất trong nháy mắt, sầm mặt lại:
– Có cái gì mà không được chứ? Đường sư tỷ của ngươi, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn tư thái có tư thái, ngươi bây giờ tuổi còn nhỏ, có những việc vẫn chưa hiểu, đợi đến khi ngươi lớn thêm một chút, trở thành một nam tử hán có thể phân biệt tốt xấu, sẽ tự nhiên hiểu được cái tốt của Đường sư tỷ ngươi.
Ngưu Hữu Đạo sao có thể đáp ứng sự việc quái lạ này, quả thực quá kỳ lạ rồi:
– Trưởng lão, ta tuổi còn nhỏ, không xứng với Đường sư tỷ….
Không đợi hắn nói hết, Đường Tố Tố không khách khí ngắt lời nói: