– Tô Thủy Nguyệt.
– Thủy Nguyệt, là trăng dưới nước sao, để xem bổn Sư làm thế nào nắm bắt được ngươi.
Tô Thủy Nguyệt phải suy nghĩ một chút mới hiểu ra là Tuyết Sư này xem hắn giống như trăng dưới đáy nước thật sự không có cách nào chạm vào được. Đúng là làm khó người ít học như hắn. Tô Thủy Nguyệt cách một lớp vải vuốt ve đại điểu đã ***** **** lạnh ngắt của Tuyết Sư, vật này một lát nữa sẽ đi vào bên trong hắn liệu có đông hắn thành đá lạnh luôn không đây? Hắn kéo quần của y xuống đem thứ đã căng cứng lấy ra, dùng miệng mà ngậm lấy. Trong phút chốc liền cảm thấy cả miệng đều bị khí lạnh đông lại, không thể linh hoạt mà phun ra nuốt vào. Mà Tuyết Sư đang ngồi đó lại cảm thấy vô cùng phấn khích rên lên một tiếng, thở dốc sảng khoái.
– Đúng là trời sinh để hầu hạ người.
Tuyết Sư nở nụ cười nhàn nhạt, tay luồn vào trong tóc Tô Thủy Nguyệt vuốt ve nuông chiều, tay còn lại thì trường tới mà xoa bóp cái mông căng tròn của hắn. Tô Thủy Nguyệt lúc này đã bị kích thích liền không câu nệ gì nữa đẩy nhanh tốc độc **** ***, đại côn của Tuyết Sư tuy rằng rất lạnh nhưng cũng vô cùng cuốn hút, độ to dài vừa phải, gân guốc cũng thuận mắt làm lồng ngực hắn rung lên một nhịp.
– Ha… Tiểu tử, đủ rồi!
Tuyết Sư buông tiếng thở dốc đem Tô Thủy Nguyệt đẩy ra sau đó áp nằm ngửa xuống, y phục vẫn chưa được cởi hết chỉ lộ ra khoảng ngực trần và thân dưới mê người. Tuyết Sư khẽ nuốt nước miếng cúi xuống ngoạm lấy cổ Tô Thủy Nguyệt, vừa hôn vừa liếm, cắn lên hầu kết của hắn.
– Ưm…, aaa!
Tô Thủy Nguyệt bị kích thích không nhịn được phát ra tiếng rên khe khẽ rơi vào tai Tuyết Sư lại là âm thanh động tình khó nhịn. Y hết hôn lên cổ lại hôn lên xương quai xanh, sau đó xuống ngực, không một chút khoan nhượng giày vò hai hạt đ.ậ.u đỏ đến nổi sưng vù thê thảm.
– Đừng… Aa, Đừng cắn!
Tô Thủy Nguyệt dùng chút sức lực nhỏ nhoi cào lên trên ngực Tuyết Sư, vạch ra lồng ngực rộng lớn cùng với tám khối cơ bụng làm hắn nhìn đến mê mẩn. Mà Tuyết Sư lại giống như không nhìn thấy biểu cảm động tình đó của hắn mà di chuyển tay xuống dưới, an ủi tiểu kê đã ***** **** của hắn, vật nhỏ bị khí lạnh nắm lấy liền run lên, hai chân cũng không tự chủ được vòng qua eo Tuyết Sư mà quấn lấy. Y liền cười, thản nhiên trêu chọc.
– Không nhịn được?
– Không nhịn được…
Hai câu giống nhau nhưng một là câu hỏi, một là xác nhận, Tô Thủy Nguyệt hắn đúng là không nhịn được, nơi tư mật phía dưới đã ngứa ngáy đến khó nhịn. Từ ngày tu luyện Cúc Hoa bí tịch thì cơ thể của hắn trở nên vô cùng kỳ lạ, đối với cơ thể của đàn ông vô cùng mẫn cảm kích thích, mà nơi kia thì lúc nào cũng rục rịch ngứa ngáy chỉ cần cơ thể bị kích thích liền tiết ra nước. Tuyết Sư cũng không nói hai lời liền đẩy một ngón tay vào trong tiểu động Tô Thủy Nguyệt thăm dò, rồi thành hai ngón, ba ngón cũng ra vào dễ dàng.
– Ưm… Aaaa, ha, aaa! Đừng chà nữa!
Tô Thủy Nguyệt uốn éo tránh né, Tuyết Sư này quả thật là âm hiểm ngón tay lúc nào cũng chà xác lên điểm mẫn cảm của hắn làm hắn không có cách nào khác phải rên rỉ một cách không tự chủ.
– Bảo bối nhỏ, đến lúc bón ngươi ăn rồi.
Tuyết Sư nhích người tìm tư thế thoải mái sau đó liền đem đại điểu ***** **** của chính mình đặt ngay cửa động của Tô Thủy Nguyệt, như có như không chà xát.
– Đừng… Cho vào đi!
– Ý ngươi là đừng cho vào?
– Ta….
Tô Thủy Nguyệt mặt mũi đỏ như tôm luộc tránh né ánh mắt âm tà của người nọ, rõ ràng là biết hắn muốn nói gì lại cố tình không hiểu.
– Nhanh cho vào…!!
Tuyết Sư chỉ chờ đợi có vậy, sau khi Tô Thủy Nguyệt dứt lời liền không chút lưu tình mà đâm sâu vào đến tận gốc rễ.
– Aaa!!! Sướng quá!
Tô Thủy Nguyệt giống như bị mất hồn, Tuyết Sư vừa đẩy vào, hắn liền xuất ra, bạch trọc dấy đầy trên bụng một mảng đục ngầu.
– Thích đến như vậy sao?
Tô Thủy Nguyệt mơ mơ màng màng gật đầu, sau khoái cảm chưa kịp giảm xóc đã bị kịch liệt sáp tới, Tuyết Sư không chút lưu tình mà cắm ra rút vào đem hắn từ trong mê man đẩy tới miền cực lạc. Tô Thủy Nguyệt giống như phát điên mà lớn tiếng rên rỉ, hai tay bám víu lấy cổ Tuyết Sư, tóc trắng rơi vãi trên mặt, trên ngực hắn, ướt đẫm mồ hôi. Thứ kia của Tuyết Sư vừa to vừa lạnh nhưng khi đi vào trong thì lại giống như một khối lửa đốt hắn đến cháy bỏng.
– Aaaa… Sướng quá! Sâu một chút! Ha, ha…. Aaaaaa, quá nhanh!
Tô Thủy Nguyệt đã sớm bị Cúc Hoa bí tịch thao túng, thân thể từng đợt đều khát cầu va chạm mạnh mẽ, càng thao càng mạnh, hắn càng thích.
– Bổn Sư còn có thể khiến ngươi sướng hơn nữa!
Tuyết Sư gầm lên một tiếng, tóc dài lõa xõa bỗng nhiên thu ngắn lại, mỹ nam tử phía trên trong phút chốc đã biến thành một con sư tử lông trắng như tuyết, mà kinh khủng hơn là đại côn đang cắm sâu trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt cũng to thêm một vòng, nong rộng hết cỡ nơi động nhỏ của hắn ra.
– Đau… Đau quá!
Tô Thủy Nguyệt lúc này thật sự là cảm thấy vô cùng đau đớn, nội bích cùng với đại côn Tuyết Sư ép chặt vào nhau, d.ị.c.h ruột non không ngừng phân bố để hắn quen thuộc hơn với dị vật bỗng chốc hóa to.
– Tĩnh một lát sẽ hết đau, bổn Sư không làm hại ngươi.
– Ưmm…
Tô Thủy Nguyệt gật gật đầu đem tay bứt một mảng lông trên cổ Tuyết Sư để đỡ đi sự đau đớn. Tuyết Sư này bề ngoài thật sự quá đẹp đẽ, dù là hình dáng gì đi chăng nữa. Mà Tuyết Sư thì lại thấy người dưới thân vô cùng kiều diễm, khóe mắt rơi lệ làm tâm can y như muốn tan chảy ra, muốn thao, thao thật mạnh, thật mạnh, đem người này thao đến khi trời đất dung hòa, mãi mãi ở bên cạnh, mỗi ngày thao đến chết đi sống lại van cầu tha thứ mới thôi.
– Ưm… ưm aaaa! Aaa điên mất! Tuyết Sư, Tuyết Sư, nhẹ một chút! Aaaaaa….!!!!
Tô Thủy Nguyệt hai tay túm chặt lông cổ Tuyết Sư rên rỉ đến khản giọng, lực đẩy của yêu thú quả thực mạnh mẽ thao hắn đến nổi muốn ngất đi, tiếng lép nhép bạch bạch cũng điên cuồng phát ra ở trong mật thất kín mít càng vang vọng dữ dội. Tô Thủy Nguyệt thở dốc nhìn dạ mình châu đang tỏa ra ánh sáng lập lòe, cái khí lạnh lúc đầu cũng bởi vì va chạm kịch liệt mà tan biến đi đâu mất. Lần này thật sự quá sung sướng, hắn là bị một con Sư tử thao đến nổi miệng há hốc, hông không ngừng lắc theo từng cái nhấp. Đúng là hư hỏng không gì bì kịp. Mà Tuyết Sư ở phía trên lại giống như phát điên, đại điểu bị nội bích ấm nóng bao bọc làm y giống như mất đi khống chế, từ một hình thú trở lại làm hình người, nhưng chỉ duy nhất kích gỡ thứ kia là không thay đổi. Dùng kích cỡ yêu thú mà mạnh mẽ thao lộng, chạm đến từng ngóc ngách, đẩy lên điểm nhạy cảm của người dưới thân mà giày vò.
– Aaaa… Chết mất!! Ha aaaa Tuyết Sư, ta ra!! Aaaaa!
Tô Thủy Nguyệt run lên từng đợt hai tay mặc sức bám víu, hai chân không ngừng quấn chặt eo Tuyết Sư, nước mắt lưng tròng chảy ra mà miệng thì há hốc rên rỉ. Tuyết Sư ở phía trên cũng đã mồ hôi chảy thành giọt, y nén tiếng thở dốc gầm gừ một tiếng.
– Cùng ta.
Tuyết Sư gầm gừ dùng lực thao lộng, đem hết sức vào đợt tấn công cuối cùng sau một chốc liền xuất ra. Tô Thủy Nguyệt mơ màng cảm nhận một cỗ dịch ấm nóng tràn đầy trong nội bích chính mình, tiểu kê cũng đã sớm không nhịn được bắn ra một lần nữa. Hắn run rẫy cảm nhận khoái cảm mãnh liệt đi qua, Tuyết Sư sau đó cũng nằm xuống trên người hắn thở hỗn hển, giọng nói thanh lạnh lại trầm ấm dịu dàng.
– Bảo bối, sau này bổn Sư sẽ theo ngươi đến cùng trời cuối đất, dùng cả đời bảo hộ ngươi. Yêu thương ngươi.
…..Tô Thủy Nguyệt bất lực nhìn khoảng không trước mặt. Không chỉ con người, đến cả yêu thú cũng bị hắn bẻ cong rồi, không chỉ cong, còn cong đến độ không thể cứu vãn.
“Hệ thống xác nhận ký chủ đã nhận được tinh d.ị.c.h của yêu thú cấp 10, thăng lên cấp 21.”
Vậy là chỉ còn chưa đến 80 cấp nữa hắn sẽ được trở về, Tô Thủy Nguyệt cười như không cười, hắn còn phải bị thao cho đến bao giờ đây?
Tuyết Sư sau một lúc nghỉ ngơi thì cũng sửa sang lại tóc tai y phục, sau đấy cũng đem linh lực hệ thủy tẩy rửa cho Tô Thủy Nguyệt. Tô Thủy Nguyệt trừng mắt nhìn, thật sự quá lạnh rồi. Cái tên Tuyết Sư này xem hắn giống như đá cuội mà không thương tiếc chút nào sao?
– Bảo bối, đừng nhìn ta như vậy. Tuy rằng ta là một yêu thú nhưng cũng là một nam nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể ăn sạch ngươi.