Sau khi dòng máu bắn vọt lên lại có thêm một đòn công kích kịch liệt trảm tới, nhát kiếm của Diệp Thành trảm vào vai của Thiên Ma Đại Đế, nhát kiếm của Thiên Ma Đại Đế trảm rách ngực Diệp Thành, có thể thấy đế huyết và thánh cốt bay rợp hư thiên.
Thiên Ma Đại Đế điên cuồng gào thét, một kiếm lại một kiếm trảm da, mỗi lần đều khiến thành thể của Diệp Thành bị trảm rụng rời.
Có điều ông ta hết lần này tới lần khác trảm vào thánh thể nhưng Diệp Thành lại cũng không vừa, hắn xông ra ngoài liên tục giống như một kẻ giết mãi không bao giờ chết khiến Đại Đế như ông ta nhìn mà cũng không khỏi bất lực mà phát điên.
Vì sao ngươi còn chưa chết?
Sau tiếng gằn phẫn nộ vang vọng khắp hư thiên, ông ta lại trảm một kiếm xuyên vào thánh thế của Diệp Thành.
Diệp Thành giơ tay lên, một tay cầm chặt đế kiếm đang đâm xuyên vào cơ thể mình sau đó giơ hiên viên kiếm lên, cứ thế đâm xuyên vào ngực Thiên Ma Đại Đế.
Cảnh tượng này như dừng lại trong giây lát.
Nhìn vào hư thiên, một kiếm của Thiên Ma Đại Đế đâm xuyên cơ thể Diệp Thành còn nhát kiếm của Diệp Thành đâm xuyên vào ngực Thiên Ma Đại Đế, cả hai hồi lâu không di chuyển giống như pho tượng bất động.
Thiên địa chìm vào im ắng.
Thiên địa tăm tối trở nên hoang tàn.
Bầu không khí im lặng bao trùm khắp nơi nơi.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn hư thiên, nhìn hai bóng hình như pho tượng được điêu khắc.
A…!
Sau tiếng gằn phẫn nộ của Thiên Ma Đại Đế, bầu không khí im ắng ấy mới bị phá vỡ.
Trong lúcn ày, đế đạo pháp tắc của ông ta rung lên đẩy Diệp Thành dịch đi.
Phụt! Phụt!