– Ngưỡng mộ đại danh của Tổng trấn đại nhân đã lâu, nghe nói Ngưu Tổng trấn hôm nay đến nhậm chức, bần tăng đang chuẩn bị mấy ngày nữa đợi sau khi đại nhân an định rồi đến thăm hỏi trước, đã chậm một bước lại để cho Tổng trấn đại nhân đích thân pháp giá đến, tội lỗi, tội lỗi.
Cũng không hoàn toàn là lời khách khí quả thực là ngưỡng mộ đại danh của Miêu Nghị đã lâu, rất có thể đã đi qua đi lại rồi, mà đi lại nhiều có động tĩnh lớn như vậy muốn không nghe nói cũng khó, hắn cũng thực sự muốn đến thăm hỏi Miêu Nghị, lòng hiếu kỳ thúc giục cũng muốn xem rốt cuộc là nhân vật nào. Lúc này trong lòng hắn cũng kinh ngạc, Ngưu Hữu Đức này vừa mới tới, đoán chừng ngay cả tình hình phía dưới của Tổng trấn phủ cũng vẫn chưa hiểu rõ, sao lại chạy đến nơi này.
Miêu Nghị cười nói:
– Thiên Đình và Cực Lạc Giới vốn dĩ là một nhà, vừa mới đến đương nhiên là phải đi làm quen hàng xóm láng giềng trước.
Tịch Không cười ha ha một tiếng, quay người đưa tay ra tương thỉnh:
– Mời Ngưu Tổng trấn vào trong dùng trà.
– Mời! – Miêu Nghị cũng đưa tay, hai người sóng vai đi vào. Diêm Tu và Hà Nhất Quan cũng thuận lợi đi vào theo.
Trên đường nói cười đi vào một gian phòng dùng để tiếp khách, mọi người đi vào trong ngồi xuống, tự có tiểu tăng dân trà lên, Diêm Tu và Hà Nhất Quan ở lại gian ngoài.
Sau khi dùng trà, Tịch Không có chút nhiệt tình lại chủ động mời Miêu Nghị tham quan Địa Tàng Tự, đích thân đi cùng giải thích, một người bình thường chắc chắn không thể được đãi ngộ này, cho dù là cấp bậc cao hơn một chút cũng không thấy được, mấu chốt là vị trí của Miêu Nghị rất tốt, cộng thêm lại nghe nói Miêu Nghị cứ không vui sẽ dễ dàng gây sự, Tịch Không mới cố gắng muốn bồi đúng chỗ, cho nên hai bên có vẻ rất hòa hợp, có thể thấy Địa Tàng Tự bên này cũng không muốn làm bế tắc quan hệ với Tổng trấn phủ.
Đi dạo một vòng trong Địa Tàng Tự, Miêu Nghị đột nhiên hỏi:
– Địa Tàng Tự trực thuộc Cực Lạc Giới quản lý, không biết pháp sư phải chăng đã từng đi lại với Cực Lạc Giới?
Tịch Không không biết hắn hỏi cái này làm gì, cười nói:
– Cứ cách mấy năm sẽ trở về nghe gia sư phân phó.
Miêu Nghị có vẻ thuận miệng hỏi:
– Nghe đại danh của Cực Lạc Giới đã lâu, thế nhưng pháp muôn khó khăn, vẫn vô duyên chưa được nhìn thấy, không biết có cơ hội theo Pháp Sư đi một chuyến để thấy được diện mạo thực hay không?
Tịch Không nói:
– Dựa vào bối cảnh của Tổng trấn đại nhân, muốn đi Cực Lạc Giới cũng không cần bần tăng phải tiến cử, Thiên Vương phủ lên tiếng chào hỏi là được.
Miêu Nghị cười ha ha nói:
– Xem ra pháp sư có chút không tình nguyện lắm!
Phát ngôn không giả, lời nói ra thật sự là một chút cũng không khách khí, trong lòng Tịch Không lẩm bẩm, có chút sợ Miêu nghị làm loạn, bị ném đến địa phương quỷ quái này đương nhiên cũng không phải tốt lắm, cũng không dám làm cho Miêu Nghị phát điên, cũng không kham đổi trách nhiệm xung đột với Thiên Đình, lắc đầu cười khổ nói:
– Tổng trấn sao lại nói ra lời này, nếu Tổng trấn thực sự có ý này, bần tăng đương nhiên sẽ dẫn đường.
Đổi lại là một tổng trấn phải thuận theo như vậy, người của Cực Lạc Giới cũng không cần phải sợ người của Thiên Đình, nhưng danh tiếng của Ngưu Hữu Đức đã thối ra cả Đại Nhai rồi, nghe nói việc gì cũng làm ra được cộng thêm lai lịch bối cảnh cường hãn, quả thực là khiến hắn có vài phần cố kỵ.
– Được! – Miêu Nghị muốn chính là câu nói này: – Lời của Pháp sư Ngưu mỗ ghi nhớ rồi, hôm khác nhất định sẽ đến quấy rầy.
Sau đó hai người lại chuyển đề tài sang nói chuyện ở Quỷ thị bên này, Miêu Nghị cũng không vội vàng rời đi, Tịch Không thịnh tình mời mọc, Miêu Nghị đành ở ở lại dùng chút cơm chay.
Lúc chính thức cáo biệt, Miêu Nghị cũng phát lời mời:
– Hôm khác nhất định sẽ mời pháp sư đến Tổng trấn phủ của Ngưu mỗ ngồi chơi, đến lúc đó Pháp sư không thể từ chối đâu.
Tịch Không tiễn đến cửa, chắp tay nói:
– Nào dám không tuân mệnh!