Linh Tú Đại đế thấy hắn muốn một mình hành động, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại.
– Ta sẽ dẫn ngươi đi tìm đệ đệ, bất quá không phải là bây giờ!
Nhiếp Vân lắc đầu một cái.
Bây giờ Nhiếp Đồng đang ở nơi nào chính bản thân hắn cũng không biết, sao có thể đi tìm được chứ?
Lại nói, cho dù có biết thì nhất định cũng vô cùng nguy hiểm. Bằng vào thực lực của bọn họ bây giờ, nếu như tùy tiện đi qua cũng sẽ chỉ là cản trở mà thôi. Cho nên không vội tham dự vào làm gì.
– Ta tin tưởng ngươi, tất cả mọi việc cũng nên cẩn thận một chút.
Thấy hắn nói như vậy, Linh Tú Đại đế cũng không tiện tiếp tục truy hỏi. Cho nên không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái.
– Được.
Nhiếp Vân nhìn về phía Vạn Pháp Chúa Tể:&- Ngươi mang bọn họ tới Vạn Pháp cung của ngươi, sau khi ta trở lại sẽ trực tiếp đi tới đó tìm các ngươi!
Vạn Pháp cung tọa lạc ở trong Thập Phương Thiên vực, dễ thủ khó công. Là một địa phương ở rất tốt, vô cùng an toàn. Lại nói, Nhiếp Vân tin tưởng cường giả Phong vương, cho dù có ghi hận hắn thế nào nữa thì cũng sẽ không tự hạ thân phận mà xuất thủ đối phó với bọn họ.
Nếu cường giả Phong vương đã không ra tay, phối hợp với vị trí của Thập Phương Thiên vực, cho dù là đám người Thần Quân Chúa Tể chỉ sợ cũng không thể làm gì được bọn họ.
– Vâng, chủ nhân!
– Nhiếp Vân, ngươi phải cẩn thận!
Thấy hắn đã quyết định như vậy, mọi người cũng không nói thêm gì nữa mà gật đầu đồng ý. Sau đó cùng ôm quyền, bắn thẳng về phía Hỗn Độn Chí Tôn vực mà đi.
Thấy bọn họ rời đi, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nếu như để bọn họ ở trong Nạp Vật thế giới, dựa theo đạo lý mà nói, rất là an toàn. Thế nhưng một khi hắn bị giết, thế giới sẽ vỡ tan. Khi đó bọn họ cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Đám người Tiêu Dao Tiên đã trợ giúp hắn quá nhiều, loại chuyện nguy hiểm này hắn cố gắng không để cho bọn họ tham dự thì hơn.
– Nhiếp Vân Chúa Tể, chúng ta…
Đám người Phù Ám Triều rời đi, Linh Nhất Chúa Tể và Các chủ Linh Nhất Các cũng không theo sau, mà là nhìn về phía Nhiếp Vân, đợi hắn sắp xếp.
– Lần này các ngươi giúp ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Đây là một món thần binh Chúa Tể, sau khi luyện hóa nhất định có thể khiến cho thực lực của ngươi tiến thêm một bước!
Nhiếp Vân nhìn về phía Các chủ Linh Nhất Các, ánh mắt sáng ngời. Thấy hắn ta không có động tác khác thì lúc này hắn mới lắc đầu một cái, cổ tay khẽ lật, lấy ra một món thần binh Chúa Tể rồi đưa tới.
Nạp Vật thế giới đã hoàn toàn vững chắc, thần binh Chúa Tể đã có thể tùy ý sao chép. Muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu, cho đi mấy món hắn cũng không có đau lòng.
Lại nói, nếu như không có tin tức của Các chủ Linh Nhất Các thì hắn cũng không thể nào nhanh chóng tìm được Mạch Qua như vậy. Hơn nữa còn lấy được Chân Huyết chi tinh, đối với Nhiếp Vân mà nói, trợ giúp của người này rất lớn, đáng để hắn làm như vậy.
Đương nhiên, sau khi giết Cao Dương Chúa Tể, có được Ngụy Bổn nguyên đại đạo của đối phương, có thể khiến cho bất kỳ một vị cường giả hai nghìn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo trở thành Chúa Tể. Nếu như mới vừa rồi đối phương nhận chủ, trở thành người hầu cho hắn thì hắn có thể cân nhắc ban thưởng cho.Thế nhưng bây giờ đối phương lại thờ ơ thì cũng coi như xong.
Dù sao, Các chủ này cho dù thiên phú dị bẩm, thế nhưng lại không có hoàn toàn thần phục với hắn. Vì vậy chỉ cần một món thần binh Chúa Tể cũng đã báp đáp nhân tình dư dả.
– Đa tạ Chúa Tể!
Các chủ Linh Nhất Các vội vàng nhận lấy thần binh Chúa Tể.
Hắn có thực lực như vậy, thần binh Chúa Tể là thứ tốt nhất, có một kiện sẽ có thể làm cho thực lực curah ắn tăng lên một đoạn lớn.
– Về phần ngươi…
Nhiếp Vân nhìn về phía Linh Nhất Chúa Tể. Người này mặc dù không có bao nhiêu trợ giúp, thế nhưng lúc trước, khi hắn tiến vào hắc động dung nham, người này và đám người Phù Ám Triều từng liên thủ đối kháng với đám người Cao Dương Chúa Tể, trì hoãn thời gian. Chính vì vậy mới khiến khiến cho hắn thuận lợi lấy được Chân Huyết chi tinh, cũng coi như đã có trợ giúp.